Nơi đó, con người chưa biết che thân bằng quần áo, cũng như sự hiện diện của cuộc sống hiện đại. Nơi đó, chỉ có đầm lầy, rừng xanh với núi cao, được những bộ tộc hoang dã nhất trên hành tinh này chọn làm đất sống.
Đó là đảo Irian Jaya, hay còn gọi là Papua, một hòn đảo lớn của đất nước Indonesia tiếp giáp với Papua New Guine.
Nhìn trên bản đồ Indonesia, đảo Irian Jaya chỉ là một vệt xanh của rừng núi, và vài chấm định danh thị trấn lớn như Jayapura, Wamena, Timika, còn lại không một thông tin chi tiết gì hơn.
Phải mất nhiều ngày sắp xếp lịch trình, chuẩn bị đồ đạc và luyện tập thể lực cho một hành trình đi bộ xuyên rừng rậm, núi đồi với khoảng 300km để đến được nơi sinh sống của ba bộ tộc Dani, Lani, Yali ở sâu trong thung lũng Baliem của dãy núi Jayawijaya.
Đoàn chỉ có 3 người, nhưng phải cần đến 15 người dẫn đường kiêm luôn nhiệm vụ mang vác hành lý, dẫn đường và phiên dịch cho hành trình dài suốt 10 ngày đi bộ trong rừng sâu.
Chiếc bản đồ vẽ tay là vật quý giá nhất với chúng tôi, bởi ở chốn rừng sâu, các máy móc và phương tiện hiện đại đều vô hiệu.
Lòng dũng cảm của chúng tôi còn bị thử thách khi nghe ngưòi dẫn đường kể về những tập quán rùng rợn nửa hư nửa thực của các bộ tộc ở vùng rừng núi. Các bộ tộc này đều có tục săn đầu người, mỗi khi có cuộc chiến, kẻ thua cuộc sẽ bị làm thịt chia cho cả làng, và vụ ăn thịt người được phát hiện gần đây nhất vào những năm 1970.
Vũ điệu chiến binh
Ngày thứ 4 của hành trình, chúng tôi mới đến ngôi làng Iboroma - nơi bộ tộc Dani đang sinh sống. Những bóng người mang giáo dài, trang bị cung tên rầm rập xông thẳng đến bao vây lấy chúng tôi, hét lên những tiếng kêu hoang dại.
Trước mặt chúng tôi bây giờ là hơn 20 người đàn ông lực lưỡng, gần như trần truồng, mặt bôi đen, đầu đội lông chim, mũi đính cặp nanh heo cong ngoắt trông thật dữ tợn, giương cao cây cung vào từng người , ra lệnh theo họ đi sâu vào trong làng. Miệng họ không ngớt hú lên những âm thanh lạ lùng, kỳ quái.
Sau khi bước qua những tường rào, chúng tôi bị dồn vào một khoảng sân rộng. Dân làng từ khắp nơi túa đến ngày một đông, mặt đầy ngơ ngác nhìn chúng tôi trong trang phục khác biệt quá xa với họ. Đó là màn chào hỏi của những chiến binh Dani với khách lạ, được họ trích từ trong vũ điệu mỗi khi giành chiến thắng với các bộ tộc khác trở về.
Quyền lực xác ướp
Phải khó khăn lắm, chúng tôi mới được nghe câu chuyện kỳ bí về tục ướp xác của người Dani ở thung lũng Baliem. Người Dani quan niệm rằng xác ướp vẫn đang sống đó giữa cộng đồng của họ - những người chủ của rừng già trong thung lũng Baliem ở dãy núi Jayawijaya.
Sau khi chết, xác của vị tù trưởng sẽ được người kế vị tắm rửa và lấy đi nội tạng, sau đó được xếp trong tư thế ngồi bó gối, tay cầm chiếc rìu đá, cổ và đầu mang những vòng trang sức được đan từ dây rừng, đặt trang trọng ngay trên bếp lửa trong ngôi nhà vị tù trưởng kế vị.
Khói bếp luôn nghi ngút không bao giờ tắt trong ngôi nhà để hong khô thân xác vị tù trưởng đáng kính, từ đời vị tù trưởng này cho đến đời khác. Ngôi nhà nơi cất giữ xác ướp là nơi bất khả xâm phạm với tất cả phụ nữ và người lạ.
Sau một thời gian thuyết phục vị tù trưởng cùng dân làng, chúng tôi đã được tận mắt nhìn thấy một xác ướp hơn 250 năm tuổi.
Từ trong căn nhà Honai, vị tù trưởng nhẹ nhàng, chậm rãi, trân trọng đưa ra cho chúng tôi một xác ướp trong tư thế ngồi, da khô đét bọc lấy xương và toàn thân nhuốm một màu đen bóng từ khói bếp.
Cánh tay xác ướp vẫn ôm chặt cây rìu bằng đá - dụng cụ quan trọng nhất trong đời sống của người Dani từ ngàn đời nay.
Những con người dũng cảm
Người Dani có tục cắt đi một đốt ngón tay khi gia đình có người thân mất đi, nếu cả hai bàn tay đã cắt hết, phần thân thể tiếp theo sẽ là vành tai, mũi. Họ tin rằng, khi cắt lìa phần thân thể người sống, người chết sẽ đồng cảm và phù hộ cho cuộc sống của họ giữa rừng xanh bao la.
Bà Mereka đã cắt hết 6 ngón tay kể chuyện: “Khi trong nhà có tang, phụ nữ chúng tôi phải bôi bùn lên người, và sau đó vài ngày sẽ đi vào rừng sâu, đến nơi thanh vắng không để ai nhìn thấy và dùng chiếc rìu đá chặt dập các đốt xương ngón tay. Khi về lại làng, người làng thấy ngón tay dập sẽ kéo đến, dùng xương ống của loài chim Caswari (tương tự như đà điểu) đã được mài bén như dao để cắt lìa đốt ngón tay. Chúng tôi làm như vậy để chia sẻ nỗi đau đớn và mất mát với người đã khuất”.
Không một phương thuốc giảm đau, chỉ có niềm tin mới giúp những phụ nữ Dani vượt qua đau đớn để thực hiện một công việc kinh hoàng đến thế. Họ thực sự là những phụ nữ dũng cảm nhất ở vùng núi Jayawijaya.
Chia tay với những người Dani, chúng tôi lại lên đường tìm đến những chiến binh Yali, những người được các bộ tộc khắp nơi trong dãy núi Jayawijaya nể trọng vì luôn giành chiến thắng trong các cuộc chiến.
Hành trình đường đi chúng tôi may mắn gặp được già Roni, một chiến binh Yali lẫy lừng. Chỉ cho chúng tôi những vết sẹo trên người, ông kể: “Người Yali chúng tôi mỗi khi ra trận không có khái niệm thua cuộc, chúng tôi sắp xếp chiến binh theo ba lớp, những người thấp bé ở lớp đầu tiên, khỏe mạnh ở sau cùng, lớp trước ngã thì lớp sau tràn lên”.
Những kiểu trang phục độc đáo
Đàn ông các bộ tộc ở Irian Jaya sử dụng một dụng cụ che phần kín rất độc đáo, có tên gọi là Koteka. Nhìn vào Koteka sẽ phân biệt ngay được người đó thuộc bộ tộc gì.
Với người đàn ông Dani, chiếc Koteka nhỏ nhắn, có độ dài chừng 30cm. Koteka của người Yali nhỏ nhắn như của đàn ông Dani nhưng dài hơn, vì còn có nhiệm vụ nâng "chiếc váy" che thân làm bằng hơn 100 vòng mây bao quanh phần thân.
Koteka của người Lani là độc đáo nhất, vì ngoài công dụng che thân, nó còn được dùng để chứa đồ dùng, khi thì một nùi thuốc lá, hay mớ đậu phộng, khi thì miếng thịt rừng,
Trong khi đó, phụ nữ Dani để ngực trần, che thân bằng váy được làm từ một loại cỏ mọc khắp các cánh rừng ở Irian Jaya.
Phụ nữ Yali mặc váy cỏ phân theo lớp, mỗi lớp tương đương với 4 tuổi, nếu thấy phụ nữ Yali mặc chiếc váy cỏ có 4 lớp, đồng nghĩa là cô ta đã đến tuổi lấy chồng./.
Mỗi năm, hàng nghìn du khách từ khắp nơi đổ về ngôi làng Hầu Động, Đài Loan để chiêm ngưỡng thiên đường dành cho mèo. 150 con mèo hoang đang sống tại đây và được người dân chăm sóc rất chu đáo.
Sau chuyến bay dài 8 tiếng đồng hồ từ TPHCM, tôi đặt chân đến Sydney (Úc), một thành phố nổi tiếng với nhà hát con sò, cầu cảng Sydney mà mỗi dịp năm mới tôi được chiêm ngưỡng màn pháo hoa độc đáo trên... truyền hình. Vào mùa này, Sydney có vẻ đẹp lãng mạn của tiết trời thu với những hàng phong đang chuẩn bị thay lá, rất phù hợp cho việc đi bộ thong dong để ngắm nhìn thành phố hiện đại mà rất an bình này.
Theo phóng viên TTXVN tại Bangkok ngày 14/4, Lễ hội Songkhan, Tết té nước của người Thái, đã diễn ra tưng bừng trên khắp cả nước khi người dân nước này tạm gác lại những lo toan hàng ngày để cùng nhau đón Năm mới bằng việc té nước và cầu chúc cho nhau gặp nhiều may mắn.
Darwin đang vào cuối hè, khí trời oi nóng, nắng trưa hầm hập như đổ lửa nhưng lại là thời điểm thích hợp để khám phá những vùng đất lạ trong các khu bảo tồn thiên nhiên và công viên quốc gia Kakadu – một công viên thiên nhiên lớn thứ ba trên thế giới
Bán đảo Madagasca ở phía Nam châu Phi với những mảng động thực vật hoang dã còn được giữ gìn nguyên vẹn luôn là tâm điểm thu hút sự chú ý của các nhà khoa học, thám hiểm và du khách trên thế giới. Tuy nhiên, khám phá Madagascar một mình và chỉ bằng chiếc thuyền kayak bé nhỏ thì có lẽ ít ai có thể thực hiện được.
Sẽ thật khó để mô tả thủ đô Rome của nước Ý với một vài từ, một thành phố quá rộng lớn và phong phú về mặt nghệ thuật, các công trình kỷ niệm và cảnh quan rất tinh tế, một thành phố lịch sử vẫn duy trì được hấp dẫn và nền độc lập qua nhiều thế kỷ.
Vancouver của Canada là thành phố dễ sống nhất thế giới và đối nghịch lại là thành phố Harare của Zimbabwe, theo một nghiên cứu điều tra công bố trên tạp chí The Economist ngày 8-6.
Chuyến bay TP.HCM – Manila hạ cánh xuống phi trường khi Manila đã bước vào một buổi tối cuối tuần nhộn nhịp. Cô em họ sau một hồi đắn đo đã quyết định: “Anh chị tự đi taxi về nhà em, vợ chồng em không ra đón được vì không biết anh chị sẽ xuống cửa nào”. Chúng tôi băn khoăn lắm, đến khi hạ cánh mới hiểu vấn đề, Manila luôn đặt mình trong tình trạng “chờ” khủng bố, nên chuyến bay hạ cánh mấy giờ, cổng nào… sẽ không được thông báo. Sảnh đến nơi đón chúng tôi cũng là sân ga nội địa, sơ sài còn hơn Tân Sơn Nhất nội địa, không cửa hàng miễn thuế, không máy lạnh, nhân viên cửa khẩu và hải quan mang khuôn mặt hình sự đón tiếp khách nhập cảnh
Annecy là một thành phố nhỏ thuộc vùng núi Alpes, phía đông nam nước Pháp. Được hình thành từ năm 50 trước Công nguyên bởi người La Mã, Annecy là cửa ngõ giao thương quan trọng nối các vùng của Pháp, Ý và Thụy Sỹ. Ngày nay, Annecy trở thành trung tâm văn hóa và du lịch nổi tiếng của vùng.
Đối với những người di dân tới nước Mỹ, hình ảnh Nữ thần tự do giơ cao bó đuốc là sự đảm bảo thoát khỏi cuộc sống nghèo khổ. Hình ảnh ấy giờ đây đã trở thành biểu trưng cho nước Mỹ.
Funaya hay còn gọi là nhà thuyền, một kiểu nhà độc đáo rất phù hợp với người làm nghề chài lưới. Bài viết này sẽ giới thiệu tới các bạn về kiểu nhà độc đáo này của người dân chài Nhật Bản.
Ngày 6-8, Thanh tra Chính phủ đã có văn bản thông báo kết luận thanh tra việc chấp hành chính sách, pháp luật tại Kho bạc Nhà nước Việt Nam, qua đó phát hiện nhiều sai phạm trong điều tiết thu ngân sách, tạm ứng vốn, áp dụng lãi suất tiền gửi...
“6 năm qua, chúng tôi phải vật lộn với khủng hoảng vận tải biển, kinh tế suy thoái, những khó khăn do căng thẳng tại Biển đông… Thực sự chúng tôi sắp hết hơi rồi!” - ông Vũ Đức Then - Phó Chủ tịch Hội vận tải biển Diêm Điền - Thái Bình bày tỏ.
Thanh khoản hệ thống dồi dào, thị trường ngoại hối ổn định, tăng trưởng tín dụng vẫn bế tắc và nhiều khả năng khó đạt được mục tiêu đề ra.. là những nét chính của thị trường tiền tệ 7 tháng đầu năm.
Số liệu từ Ngân hàng Nhà nước cho biết, 6 tháng đầu năm 2014, toàn hệ thống tổ chức tín dụng mua 200 nghìn tỷ đồng trái phiếu Chính phủ và tín phiếu Kho bạc Nhà nước, tương ứng khoảng 90% giá trị trái phiếu và tín phiếu do Chính phủ phát hành trong 6 tháng đầu năm.
“Thiếu một đại diện chủ sở hữu tập trung, duy nhất, chuyên nghiệp thì các DNNN không chỉ lâm vào cảnh oái oăm “lắm cha con khó lấy chồng” mà còn tiếp tục phải đối mặt với thực trạng đã kéo dài và gần như mạn tính là “cha chung không ai khóc””.
“Quy định về doanh nghiệp nhà nước tại Dự thảo Luật Doanh nghiệp sửa đổi (lần 4) là một bước lùi so với Dự thảo (lần 1). Bởi trước đó, Dự thảo Luật đã nêu rất rõ quan điểm cần phải có một cơ quan quản lý độc lập, tách bạch chức năng quản lý nhà nước ra khỏi công việc quản lý kinh doanh và không để cơ chế chủ quản như hiện nay.”