Được sự đồng ý của chủ nhà, chúng tôi quyết định ngủ lại một đêm để mai lên thuyền sớm. Dựng xe dưới sân, bước lên mấy bậc tam cấp là thấy trước mắt một khoảng không thoáng đãng, thật quá xa xỉ với những kẻ quen ngồi trong 4 bức tường như chúng tôi
Theo kế hoạch, chúng tôi sẽ lên thuyền ngược sông Đà từ Cửa Nánh (xã Bưa Sen, Đà Bắc) lúc 1 giờ chiều, nhưng một trong hai chiếc “cào cào” bỗng dưng dở chứng giữa đường. Thời tiết vốn chẳng ủng hộ, hết ngày phóng xe băng đèo trong mưa nhão đất nhão cát, rồi nắng lên cháy bỏng rát tay.
Vậy mà còn hỏng xe giữa khúc đường không một bóng người. Và giữa trưa của cái nắng vùng cao ấy, sau 30 phút hì hục tăng bo, chúng tôi ngồi vạ vật ăn cơm nắm mang theo, và bát canh mùng tơi chị chủ nhà nấu tạm, trong cái lán nhỏ để anh thợ đánh vật với xe.
Hai vợ chồng người thợ sửa xe vốn quê Hải Dương, lên Hà Nội sinh nhai. Rồi không hiểu lý do gì mà vợ anh nhất định đòi đưa cậu con trai, nay đã 5 tuổi, lên đây sống. Cả gia đình 3 người ở trong cái lán gỗ sàn đất, tối tăm và đồ đạc tuềnh toàng, thậm chí công trình phụ còn không có.
Nhưng anh bảo đã quen rồi. Còn chị thì cả ngày cứ bế con đi ra đi vào, nhưng gương mặt có vẻ hài lòng với cuộc sống bình dị này. Cũng may, nhờ có vài năm làm thợ ở Khâm Thiên mà anh đặc trị được các loại cào cào. Anh bảo Tây balô hỏng xe dọc đường suốt, các thợ khác thì chắc chắn bó tay.
Chậm 4 tiếng so với kế hoạch, đến được Cửa Nách đã là 4 giờ chiều. Thật tình là đi muộn mà tôi lại khấp khởi trong lòng, hy vọng thuyền có thể đi xuyên đêm, thêm viễn cảnh ngắm trăng sông Đà trên thuyền. Chúng tôi lò dò xuống con dốc sâu hút từ chân núi xuống gần bãi sông, vào sân một nhà sàn.
Cậu chủ nhà trẻ măng, chỉ tầm 20 tuổi, lắc đầu: Lòng sông nhiều đá ngầm lắm, ngày xưa các cụ thuộc lòng vị trí từng dòng chảy, từng dãy đá nên có thể cho thuyền đi đêm. Nhưng từ ngày làm thủy điện, dòng nước thay đổi nên chẳng ai dám mạo hiểm đâu. Năm nào cũng có tàu đâm phải đá đấy.
Vậy là tiêu tan viễn cảnh. Bù lại, chẳng biết có được gọi là Tái ông mất ngựa không, chúng tôi lại được trải qua một buổi tối đáng nhớ khác. Được sự đồng ý của chủ nhà, chúng tôi quyết định ngủ lại một đêm để mai lên thuyền sớm. Dựng xe dưới sân, bước lên mấy bậc tam cấp là thấy trước mắt một khoảng không thoáng đãng, thật quá xa xỉ với những kẻ quen ngồi trong bốn bức tường như chúng tôi.
Căn nhà sàn toàn bằng gỗ nằm cách bờ sông chừng 100m, chia làm 2 gian. Gian chính rộng chừng 100m, sạch sẽ và giản dị, toàn bộ sinh hoạt của các thành viên trong gia đình diễn ra ở đó. Gian ngoài là nơi chứa lương thực, chạn và bếp lửa. Trên gác mái đầy bồ hóng là vài túm ớt khô. Bỗng nhiên thèm cảm giác nhìn và hít hà những tảng thịt trâu, thịt lợn hong khô nguyên màu khói.
Cậu chủ nhà bảo ở đây không làm thịt gác bếp. Dưới sân gà và lợn con, lợn mẹ dắt díu nhau đi kiếm ăn. Ngộ nghĩnh nhất là đàn lợn con đen sì, con nào con nấy bé như quả dưa non, chạy lũn cũn, bụng õng xuống và đuôi ngoáy tít. Ngoài sân có vòi dẫn nước sạch từ trên núi, trong veo và mát lạnh, chảy không ngừng.
Còn mọi nhu cầu... giải quyết khác đều được chỉ... xuống dưới. Cứ thế mà lần theo dốc, len lỏi giữa tre và lau lách, tự tìm cho mình một chỗ (!)S Khi chúng tôi tới nơi, nhà chỉ có cậu thanh niên lúc nãy và một người phụ nữ chừng 24 tuổi đang cho con bú. Bảo nhau, ái chà, cậu chàng trông trẻ măng mà đã có con rồi sao.
Hỏi ra mới biết đó là chị dâu, anh trai cậu đang đi săn chưa về. Chủ nhân căn nhà là gia đình người Thái, chuyển về đây thời lập bản kinh tế mới. Ông Chàn và bà Tay năm nay đều đã gần 50, sống bằng nghề chài lưới. Cả ngày ông bà ở trên con thuyền neo dọc sông, đến bữa cơm mới lên nhà. Chàng trai mà chúng tôi gặp ban đầu là con trai út.
Chị gái cậu đã lấy chồng, dựng một căn nhà sàn ngay bên cạnh, con gái cũng đã gần 7 tuổi. Ngồi nghỉ ngơi một lát thì người anh trai về, trên tay là khẩu súng kíp đen dài chừng 1,5m, cán gỗ bóng lên vì mồ hôi, trái ngược hẳn với gương mặt hiền lành của anh.
Anh cười hơi ngượng ngùng, chào chúng tôi và kể, ngày nào anh cũng xách súng đi săn, nhưng chủ yếu bắn chim, thỉnh thoảng được con sóc hoặc gà rừng là may, nhưng cũng lâu lắm rồi! Người đàn ông ít nói này sau đó gây ấn tượng khá mạnh cho chúng tôi.
Anh treo khẩu súng lên, lấy vải buộc thành chiếc xích đu cho cô cháu gái. Rồi cả buổi tối thấy anh hết chăm sóc con lại quay ra dọn dẹp, đun nước. Buổi tối, sau khi giăng màn cho vợ con, anh lục đục trải chăn đệm tinh tươm cho chúng tôi, còn pha sẵn ấm trà mạn mời khách.
Thấy chúng tôi nhất định đòi ngủ trong bếp, anh có vẻ áy náy lắm. Hai chị em chúng tôi gật gù bảo nhau, một người đàn ông mà phụ nữ mơ ước có khi cũng chỉ vậy. Rửa mặt bằng thứ nước mát lạnh thật sự làm mọi giác quan được tỉnh táo.
Chúng tôi đi chợ bản cách đó vài trăm mét. Những người ở nhà hồi hộp, chắc mẩm phen này chắc được ăn “gà núi” luộc nguyên con xé tay. Nhưng cuối buổi nên cả chợ hầu như chỉ còn lại toàn... cá biển đông lạnh. Ở rừng chỉ 5 giờ là trời đã đổ tối. Đi chợ về lại nhớ ra lâu lắm mới phải xoay vần mổ cá, đánh vẩy.
Biết vậy chắc ban đầu chỉ mua toàn trứng, luộc lên chấm mắm là gọn nhất. Đổi lại, cái thú nổi lửa nấu cơm không phải lúc nào cũng có được. Nhà chỉ có một bếp lửa nên chúng tôi hì hục đến 8 giờ tối mới xong bữa cơm với mấy món đơn giản. Hai vợ chồng chủ nhà ghé về cũng chỉ kịp chuẩn bị mấy thứ đồ ăn cũ rồi quay lại thuyền.
Đêm nào họ cũng phải ngủ lại trông thuyền. Sáng hôm sau, hai ông bà về lúc 5 giờ, chỉ đánh được 3 con cá măng nhiều xương ít thịt. Ngoài bà mẹ, cả gia đình không ai còn mặc đồ truyền thống nữa. Tất cả đều đã quần áo váy vóc như người Kinh cả.
Nhưng trong gia đình với nhau, họ vẫn nói tiếng Thái. Cả gia đình người Thái này có vẻ bẽn lẽn. Bữa cơm gần chục người lớn và 2 đứa trẻ con mà chỉ nghe thấy tiếng nói chuyện thủ thỉ. Cậu em trai có vẻ là người xông xáo và bạo dạn nhất, mang ra can rượu ngô - thứ rượu thơm và ngọt nhẹ, nhưng uống vào ngấm từng ngụm - rồi trân trọng rót vào bộ ly thủy tinh chân cao được cất kỹ, chắc chỉ dùng khi có khách và lễ Tết.
Một lúc thì thấy 3 người thanh niên bản đến chơi, ngồi xem tivi. 9 giờ, xong bữa là gia đình người anh đã buông màn đi ngủ. Cậu em trai sau khi ngồi nán lại uống ngụm trà thì lấy xe máy đi chơi cùng thanh niên bản. Cậu bảo vào tận khu trung tâm, chính là nơi chúng tôi đã sửa xe ban sáng.
Tôi nghĩ lại quãng đường quanh co và xóc nảy người ban chiều mà toát mồ hôi. Cậu đi đến sáng hôm sau mới về, không biết vì có mặt chúng tôi hay ngày nào cũng vậy. Mấy người chúng tôi dọn dẹp chỗ nằm đối diện bếp, cạnh những bao tải ngô.
Đêm đến, thứ mùi khen khét của tro bếp và sàn gỗ mới khe khẽ bốc lên. Tôi nằm hướng đầu ra cửa sổ. Tất cả bên ngoài là một màu đen đặc quánh. Hôm đó trời mưa nên trăng cũng không ló. Chỉ có tiếng ếch nhái và côn trùng kêu râm ran.
Cả người bây giờ mới thấy mỏi nhừ nhưng lạ nhà và... muỗi nên mãi không ngủ được. Mà cũng có thể chỉ vì tiếc nuối cái cảm giác được ngủ trong một căn nhà sàn, bên cạnh là bếp lửa vẫn đang lặng lẽ nhả sợi khói mỏng từ đám tro tàn, nên không đành chợp mắt. Mơ màng một lúc đã thấy gà gáy sáng...
Theo Tổng cục Thống kê, lượng khách quốc tế đến Việt Nam trong tháng 5/2013 chỉ đạt 558.800 lượt người, giảm 9% so với tháng trước. Đây đã là tháng thứ ba liên tiếp sụt giảm.
Các chuyên gia của Dự án EU đưa ra con số 10 triệu USD cho kế hoạch quảng bá Du lịch Việt thời gian tới, thu hút nhiều tranh luận nhất của các nhà quản lý, doanh nghiệp du lịch tại hội nghị 30/5.
Trong 5 tháng đầu năm nay, số lượng khách quốc tế đến nước ta đạt khoảng 2,9 triệu lượt người, giảm 1,4% so với cùng kỳ năm 2012, theo số liệu mới công bố của Tổng cục Thống kê.
Tối 9/5, tại Vientiane, Bộ Thông tin -Văn hóa và Du lịch Lào đã tổ chức lễ đón nhận danh hiệu "Điểm đến du lịch tốt nhất thế giới năm 2013" do Ủy ban châu Âu về Du lịch và Thương mại trao tặng.
Sự suy thoái kinh tế cùng dịch cúm A/H1N1 khiến hoạt động du lịch ngày càng trở nên khó khăn do tâm lý e ngại của du khách và những cảnh báo, hạn chế đi lại giữa các quốc gia.
Nằm nép mình bên bờ sông Tiền, một trong hai nhánh của sông Mekong chảy vào Việt Nam đến Vĩnh Long chia tách thành ba ngả sông. Vùng đất tuyệt đẹp này gần đây được biết đến với khu du lịch trang trại Vinh Sang thuộc ấp An Thuận, xã An Bình, huyện Long Hồ, tỉnh Vĩnh Long. Diện tích 2,2 ha, ngay đầu cù lao An Bình, khu vực này như một khu vườn thiên nhiên rộng lớn với nhiều loại cây trái và kênh rạch liên thông nhau. Đến đây, du khách như được hòa mình vào nếp sống dân dã của người dân vùng sông nước như: chèo xuồng, giăng lưới, chài cá hoặc be mương bắt cá...
Đường biên giới dài, nhiều danh lam thắng cảnh đã được thế giới công nhận... nhưng du lịch đường bộ ở Việt Nam, nhất là ở khu vực miền Trung-Tây Nguyên vẫn chưa được khai thác hiệu quả.
Công ty Du lịch Vietravel giới thiệu tour caravan 6 ngày “Việt Nam - Campuchia - Thái Lan” với hành trình TP HCM - KohKong - Pattaya - Bangkok - Siem Reap với giá 469 USD/khách (chưa tính phí tạm nhập, xuất cho xe), dự kiến khởi hành từ ngày 25-8-2009.
ến với khu di sản thế giới Hạ Long mà không ghé qua Tuần Châu coi như một thiếu sót lớn. Bởi vì, Tuần Châu không những là một đảo đất có thảm thực vật trù phú và đa dạng sinh học, mà còn được Công ty TNHH Âu Lạc đầu tư xây dựng, biến hòn đảo hoang sơ này thành một quần thể du lịch mang đẳng cấp quốc tế, hiện đại nhưng mang nhiều dấu ấn Việt Nam.
Công ty Du lịch Vietravel giới thiệu chùm tour trăng mật năm 2009 với chủ đề “Hãy để tình yêu thăng hoa”: “Đà Lạt – Cao nguyên” giá trọn gói 5 triệu đồng/cặp; “Nha Trang biển gọi” với giá 5,7 đồng/cặp; “Nha Trang – Đà Lạt” giá 6,5 đồng/cặp. Các tour trên khởi hành định kỳ hằng tuần.
Theo Tổng cục Du lịch, do khủng hoảng kinh tế và mới đây nhất là ảnh hưởng của dịch cúm A/H1N1 nên lượng khách quốc tế đến Việt Nam trong 7 tháng qua chỉ đạt hơn 2,17 triệu khách, giảm 18,7%.
Rặng dừa hàng ngàn cây dọc bãi biển Trần Phú, Nha Trang (Khánh Hòa) đã có từ lâu, nhưng do không được quan tâm bảo vệ, chăm sóc chu đáo nên nhiều cây dừa bị chết hoặc tàn lụi dần.
Ngày 6-8, Thanh tra Chính phủ đã có văn bản thông báo kết luận thanh tra việc chấp hành chính sách, pháp luật tại Kho bạc Nhà nước Việt Nam, qua đó phát hiện nhiều sai phạm trong điều tiết thu ngân sách, tạm ứng vốn, áp dụng lãi suất tiền gửi...
“6 năm qua, chúng tôi phải vật lộn với khủng hoảng vận tải biển, kinh tế suy thoái, những khó khăn do căng thẳng tại Biển đông… Thực sự chúng tôi sắp hết hơi rồi!” - ông Vũ Đức Then - Phó Chủ tịch Hội vận tải biển Diêm Điền - Thái Bình bày tỏ.
Thanh khoản hệ thống dồi dào, thị trường ngoại hối ổn định, tăng trưởng tín dụng vẫn bế tắc và nhiều khả năng khó đạt được mục tiêu đề ra.. là những nét chính của thị trường tiền tệ 7 tháng đầu năm.
Số liệu từ Ngân hàng Nhà nước cho biết, 6 tháng đầu năm 2014, toàn hệ thống tổ chức tín dụng mua 200 nghìn tỷ đồng trái phiếu Chính phủ và tín phiếu Kho bạc Nhà nước, tương ứng khoảng 90% giá trị trái phiếu và tín phiếu do Chính phủ phát hành trong 6 tháng đầu năm.
“Thiếu một đại diện chủ sở hữu tập trung, duy nhất, chuyên nghiệp thì các DNNN không chỉ lâm vào cảnh oái oăm “lắm cha con khó lấy chồng” mà còn tiếp tục phải đối mặt với thực trạng đã kéo dài và gần như mạn tính là “cha chung không ai khóc””.
“Quy định về doanh nghiệp nhà nước tại Dự thảo Luật Doanh nghiệp sửa đổi (lần 4) là một bước lùi so với Dự thảo (lần 1). Bởi trước đó, Dự thảo Luật đã nêu rất rõ quan điểm cần phải có một cơ quan quản lý độc lập, tách bạch chức năng quản lý nhà nước ra khỏi công việc quản lý kinh doanh và không để cơ chế chủ quản như hiện nay.”