Giá dầu đã giảm, thậm chí có thể trở về mức dưới 100 USD trong năm tới theo dự báo của một số chuyên gia. Tuy nhiên có nhiều lý do để chưa vội ăn mừng vì đây có thể là dấu hiệu cho một sự đi xuống nhiều hơn của nền kinh tế Mỹ, và tất nhiên ảnh hưởng chung đến cả thế giới.
Nhiều chuyên gia cho rằng, giá dầu giảm sẽ cởi trói cho các thống đốc ngân hàng trung ương, cho phép họ trì hoãn việc nâng tỷ lệ lãi suất theo dự tính để chống lạm phát. Trong bản báo cáo trước Quốc hội Mỹ tháng trước, Chủ tịch Cục Dự trữ Liên bang Ben Bernanke khẳng định, chính các ngân hàng trung ương có trách nhiệm quyết định trong việc chặn đứng giá năng lượng tăng cao vì chính nó gây ra một cuộc chạy đua gây tai hại giữa giá hàng hoá và tiền lương. Những lời cảnh báo tương tự cũng được Chủ tịch Ngân hàng trung ương Châu Âu (ECB) đưa ra khi tăng tỷ lệ lãi suất vào tháng 7. Tuy nhiên, vấn đề đối với những người lạc quan là các lập luận trên đều có mâu thuẫn.
Nếu giá dầu xuống thấp, các hoạt động đầu tư tích trữ có khả năng tăng lên để chờ giá dầu, khi đó tỷ lệ lãi suất ngân hàng cũng bị tăng theo, ít nhất là trong thời kỳ ngắn hạn. Cuối cùng, đồng tiền bị mất giá khiến cho hàng hóa và các tài sản trở nên đắt đỏ, xuất hiện dấu hiệu bong bóng với cổ phiếu và thị trường nhà đất bị ảnh hưởng tiêu cực như trước đây.
Một chuyên gia của Đại học Harvard cho rằng chính giá dầu có thể quá cao trong khi tỷ lệ lãi suất quá thấp nên phải điều chỉnh lãi suất cho phù hợp. Theo đó, tỷ lệ lãi suất hiện nay không đủ bù đắp cho người gửi tiền tiết kiệm khi so sánh với lạm phát vì thế lãi suất thực là âm. Kết quả là người ta quay về bơm các thùng dầu, bán chúng và đầu tư vào quá trình đó nhiều hơn là để dầu ở lại dưới các mỏ dự trữ và đợi giá dầu lên cao hơn nữa.
Vì kinh tế Mỹ phát triển chậm lại, sự ảnh hưởng của nó cũng tác động tới khu vực EUR nơi đã thực sự thấp hơn mức giảm của giá dầu trong những tuần qua. Theo một trong những nghiên cứu gần đây, cứ 10% tăng của giá dầu sẽ làm giảm nhu cầu của người Mỹ về hàng hoá vào khoảng 0,3-0,8%. Theo tính toán của Cty phân tích Lehman Brothers, trong năm 2008 nước Mỹ sẽ sử dụng ít hơn so với trước là 430.000 thùng dầu một ngày. Số lượng xe hơi sang trọng được tiêu thụ chỉ chiếm khoảng 12-13% trong tổng số xe ôtô bán ra trong khi con số này năm ngoái là 18%. Và mới đây, Bộ Giao thông Vận tải Mỹ cho biết người dân nước này đã đi ít hơn 15,5 tỷ km so với năm trước (số liệu tính đến tháng 5/2008). Như vậy có vẻ như việc tiêu thụ một cách không tiết kiệm của người tiêu dùng Mỹ cũng như thế giới đã khiến cho giá dầu tăng cao. Một khi giá dầu thấp trở lại, người ta sẽ lại quay về cách sử dụng năng lượng như trước làm cho giá dầu tăng, vòng tròn luẩn quẩn này sẽ khó chấm dứt sớm.
Thay vì tạo con đường cho tỷ lệ lãi suất hạ thấp, giá dầu giảm sẽ tham gia tác động làm cho lãi suất tăng cao hơn. Vào cùng ngày giá dầu vượt qua mức 120 USD một thùng, Bộ Thương mại Mỹ công bố lạm phát tăng 4,1% so với cùng kỳ năm ngoái (tính đến thời điểm tháng 6/2008) và cao hơn tháng trước 0,8%. Và chỉ số hàng hóa tiêu dùng tăng vọt này khiến người ta nhớ lại rằng chỉ có sau cơn bão kinh hoàng Katrina mới khiến cho chỉ số giá cả cao nhanh như vậy trong vòng một tháng. Những áp lực giá cả này có thể khiến cho Cục Dự trữ Liên bang không thể làm được nhiều hơn nhằm thúc đẩy nền kinh tế Mỹ đang ốm yếu, tăng trưởng nhanh trở lại, mà mỗi động thái của kinh tế Mỹ đều tác động đến toàn thế giới.
Các tập đoàn và tỷ phú trong lĩnh vực năng lượng, tài chính, ngân hàng đều nằm trong danh sách đen khi Mỹ chuẩn bị kế hoạch trừng phạt mới với Nga, sau thảm kịch MH17 rơi ở Ukraine.
Australia và Ấn Độ đang thắt chặt quan hệ quân sự và làm sống lại ý niệm về một liên minh gồm bốn nền dân chủ (cùng Nhật và Mỹ) đối phó với những quan ngại ngày càng lớn từ phía TQ.
Tờ Diplomat của Nhật Bản vừa có bài bình luận về mối quan hệ Trung Quốc – Mỹ với tựa đề 'Quan hệ Trung – Mỹ không thể tin nhau', cho rằng Mỹ, Trung Quốc luôn coi nhau là đối thủ tiềm ẩn, khi cần có thể sẵn sàng 'rút kiếm' giao chiến.
Không phải là chuyến thăm chính thức cấp nhà nước, nhưng cuộc gặp giữa Chủ tịch Trung Quốc (TQ) Tập Cận Bình và Tổng thống Mỹ Barack Obama cuối tuần qua trở thành tâm điểm của giới truyền thông toàn cầu.
Mỹ và Trung Quốc vừa ký kết một thỏa thuận, theo đó nhà chức trách Mỹ có thể tiếp cận với tài liệu của các công ty kiểm toán tại Trung Quốc. Thỏa thuận này sẽ cho phép các nhà chức trách Mỹ điều tra các công ty kiểm toán của doanh nghiệp Trung Quốc niêm yết tại Mỹ trong trường hợp các doanh nghiệp này bị tình nghi có các hành vi gian lận kế toán.
Việc tính toán số lượng tỷ phú trên thế giới, hay thậm chí chỉ ở một quốc gia nào đó, thực chất một trò chơi đoán số. Tuy nhiên, “trò chơi” này rất hấp dẫn và đang trở nên ngày càng phổ biến.
Trong bối cảnh Hy Lạp đã được coi như vỡ nợ, Nhật Bản tăng trưởng âm, Mỹ liên tục bơm tiền mà chưa gặt hái thành công, sự bứt phá của Đông Á được xem như cứu cánh cho kinh tế toàn cầu.
Tình trạng bất bình đẳng thu nhập tại Mỹ đã lên mức cao nhất kể từ sau Đại suy thoái, và cuộc khủng hoảng hiện nay cũng không có ảnh hưởng gì nhiều giúp thay đổi xu hướng này, với 1% những người thu nhập cao nhất đóng góp hơn 93% tổng tăng thu nhập trong tròn 1 năm phục hồi kinh tế.
Sản lượng dầu tại mọi công ty dầu lửa phương Tây đều đã bắt đầu giảm xuống. Các công ty này đang gặp ngày càng nhiều khó khăn trong việc tìm ra những mỏ dầu mới, mặc dù họ có rất nhiều vốn và rất muốn mở rộng hoạt động.
Từ mức 861 USD/ounce của phiên giao dịch đầu tuần trước, giá vàng trên thị trường New York vào phiên giao dịch cuối cuối tuần là 786 USD/ounce, giảm 19,70 USD so với ngày 14. Như vậy, trong tuần giá vàng đã giảm vào khoảng 8,7% – mức giảm kỷ lục trong vòng một tuần kể từ 25/2/1983.
Những tưởng châu Âu sẽ bị ảnh hưởng ít nhất trong suy thoái kinh tế toàn cầu nhưng sự thực, Lục địa già đang hạ cánh không an toàn, thậm chí, tình hình “nguy cấp” hơn cả Mỹ, nơi bùng phát “cơn bão” tài chính.
Rửa tiền đang trở thành một vấn nạn trên thế giới. Vì vậy quyết tâm đấu tranh triệt để với loại tội phạm này không chỉ diễn ra mạnh mẽ ở các nước phát triển, các nước đang phát triển cũng không ngừng tung ra các giải pháp cứng rắn.
Sự sụt giảm của đồng USD trong suốt 6 năm qua đã tạo ra những cơ hội tuyệt vời cho khách du lịch nước ngoài tới Mỹ và các doanh nghiệp xuất khẩu của Mỹ.
Trung Quốc sẽ vượt Mỹ, trở thành nước sản xuất hàng hóa lớn nhất thế giới trong năm 2009, sớm hơn 4 năm so với dự báo, trong bối cảnh nền kinh tế Mỹ đang bị suy yếu mạnh. Sự thay đổi lớn này được công ty tư vấn kinh tế Mỹ Global Insight tiết lộ cho tờ "Thời báo tài chính".
Sau nhiều tháng tăng cao, giá dầu hiện đã giảm, báo Spiegel của Đức đã có cuộc nói chuyện với Giám đốc Cơ quan Năng lượng Quốc tế (IEA) Nobuo Tanaka về giá dầu trong tương lai, số lượng dầu còn lại trên thế giới.
Giáo sư Robert Sutter của Đại học George Washington (Mỹ), một chuyên gia về quan hệ quốc tế, mới đây đã có bài viết phân tích sự ngang ngược của Trung Quốc cũng như những điểm yếu của Bắc Kinh mà Mỹ có thể tấn công vào.
Trong chuyến làm việc tại Trung Quốc cuối tuần trước, cựu Tổng thống Mỹ Bill Clinton đã chỉ trích cách hành xử của Trung Quốc với các nước láng giềng, đặc biệt trong các tranh chấp lãnh thổ ở khu vực biển Đông.
Vụ bê bối thực phẩm mới nhất ở Trung Quốc đang lan rộng nhanh chóng. “Nạn nhân” mới nhất trong vụ này có thêm chuỗi nhà hàng cà phê Starbucks và chuỗi cửa hiệu đồ ăn nhanh BurgerKing.
Trong khi nhiều nước châu Á khác đang khá chật vật để níu kéo các dòng vốn FDI thì Indonesia lại nổi lên như một điểm đến ưa thích của các nhà đầu tư nước ngoài.
Các tập đoàn và tỷ phú trong lĩnh vực năng lượng, tài chính, ngân hàng đều nằm trong danh sách đen khi Mỹ chuẩn bị kế hoạch trừng phạt mới với Nga, sau thảm kịch MH17 rơi ở Ukraine.
Ngày 24-7, các quan chức Nga đồng loạt lên tiếng trấn an dư luận sau khi một cố vấn thân cận của Tổng thống Nga Vladimir Putin cảnh báo đất nước đang đối mặt với nguy cơ cô lập về kinh tế.
Giới chuyên gia Trung Quốc nhận định dù Bắc Kinh đã rót hàng tỉ USD đầu tư vào châu Phi nhưng “con đường cái quan” sẽ không thông thoáng như Bắc Kinh kỳ vọng.