- Ðể tổ chức lại sản xuất phù hợp nhu cầu thị trường, Tiền Giang đang tập trung nghiên cứu, quy hoạch lại diện tích vườn cây ăn quả theo hướng an toàn, chất lượng cao và số lượng lớn nhằm phát huy thế mạnh một cách bền vững, góp phần tăng thu nhập cho nông dân...
Mũi nhọn phát triển kinh tế
Tiền Giang là một trong những địa phương phát triển diện tích trồng cây ăn quả (CAQ) nhanh và lớn nhất trong cả nước. Năm 1990, tỉnh có 24.500 ha, thì đến nay đã có gần 70 nghìn ha, hằng năm cho sản lượng gần một triệu tấn quả các loại. Những năm qua, CAQ của Tiền Giang phát triển theo hướng tăng diện tích và phát triển mạnh các giống cây đặc sản, bước đầu đã tạo nên những vườn chuyên canh tập trung. Ðạt được kết quả trên là do Tiền Giang đã biết kết hợp và vận dụng một cách hài hòa, sáng tạo trong việc tận dụng các điều kiện ưu đãi của tự nhiên và cơ chế, chính sách phù hợp, hỗ trợ nông dân phát triển kinh tế vườn theo hướng chọn lọc loại cây có giá trị kinh tế cao.
Giám đốc Sở Nông nghiệp và Phát triển nông thôn Tiền Giang Nguyễn Văn Khang cho biết, điều kiện tự nhiên, môi trường ở Tiền Giang rất thích hợp cho việc phát triển các vùng chuyên canh CAQ. Các huyện phía tây của tỉnh phù sa màu mỡ, quanh năm nước ngọt, thích hợp cho các loại CAQ nhiệt đới, nhất là các loại cây có múi như: cam sành, bưởi lông Cổ Cò ở huyện Cái Bè, sầu riêng ở Cai Lậy, vú sữa Lò Rèn ở huyện Châu Thành...; Vùng đất nhiễm phèn nặng thuộc khu vực Ðồng Tháp Mười, huyện Tân Phước thì lại thích hợp cho cây khóm (dứa). Các huyện phía đông của tỉnh thuộc hệ đất đai bị nhiễm mặn, lợ nổi tiếng với đặc sản sơ ri, dưa hấu và thanh long thuộc huyện Chợ Gạo,... đáp ứng yêu cầu nguyên liệu cho nhà máy chế biến rau quả và sơ chế, tiêu thụ trái cây tươi.
Nghị quyết Ðảng bộ tỉnh Tiền Giang khóa 7 xác định mục tiêu Tổ chức lại sản xuất kinh tế vườn, cải tạo đổi mới giống cây trồng bảo đảm yêu cầu nguyên liệu cho công nghiệp chế biến trái cây chất lượng cao, giai đoạn 2001-2005 và Chương trình phát triển kinh tế vườn trên địa bàn tỉnh trong thời kỳ hội nhập kinh tế quốc tế. Từ sự quan tâm này, thời gian qua, tỉnh đã không ngừng hỗ trợ nhà vườn thông qua các chương trình như tăng cường công tác khuyến nông, quản lý chặt chẽ giống cây trồng, đồng thời kết hợp với ngân hàng tạo điều kiện cho nhà vườn vay vốn đầu tư vào việc phát triển vườn CAQ có giá trị kinh tế cao theo hướng sản xuất chuyên canh tập trung với quy mô lớn.
Hiệu quả mà kinh tế vườn mang lại rất lớn, góp phần đáng kể thay đổi bộ mặt nông thôn. Cụ thể, giai đoạn 2001- 2005, diện tích vườn cây ăn trái của tỉnh tăng 6,8%/năm, trong đó, diện tích vườn chuyên canh hiện có 60.877 ha, chiếm 93,18% diện tích vườn toàn tỉnh, đạt giá trị sản lượng hơn 2 nghìn 480 tỷ đồng, tăng 8,82% so với năm 2001. Và hiện nay toàn tỉnh có hơn 69 nghìn ha vườn CAQ, tăng 7.300 ha so năm 2005; sản lượng năm 2007 đạt hơn 900 nghìn tấn.
Bên cạnh tăng diện tích vườn chuyên canh, vấn đề chất lượng hiện nay cũng được nhà vườn Tiền Giang đặc biệt quan tâm. Hầu hết nhà vườn đã áp dụng triệt để các tiến bộ kỹ thuật như: kỹ thuật bón phân cân đối, kỹ thuật để cỏ trong vườn chống bốc, thoát hơi nước, tạo sự cân bằng sinh thái cho vườn cây, kỹ thuật tạo cành, tỉa tán, bao trái...; đồng thời mạnh dạn thay giống xoài bưởi bằng giống xoài cát Hòa Lộc; những giống sầu riêng hạt lép: Ri 6, Mon Thong, Chín Hóa đã thay giống sầu riêng khổ qua xanh chất lượng kém... đã giúp cho nhà vườn có thu nhập bình quân từ 50 đến 70 triệu đồng/ ha, cá biệt có hộ thu nhập từ 80 triệu đến 300 triệu đồng/ ha đối với những vùng trồng sầu riêng và cây có múi. Ðiều đáng mừng là những năm qua, nông dân mạnh dạn thay đổi cách làm từ số lượng sang chất lượng, từ đó giá trị trái cây được nâng lên rõ rệt, đáp ứng nhu cầu xuất khẩu.
Tuy nhiên, tình hình phát triển CAQ mấy năm gần đây ở tỉnh cũng đã bộc lộ một số tồn tại, yếu kém, như: Cây giống chưa được quản lý chặt chẽ và còn nhiều bất cập, diện tích CAQ tăng nhanh, nhưng do quy mô nông hộ nhỏ và trồng nhiều chủng loại. Việc quy hoạch, định hướng phát triển và xây dựng vùng chuyên canh CAQ chưa được đầu tư lớn, việc xây dựng tổ hợp tác hoặc HTX sản xuất và doanh nghiệp về CAQ chậm và ít, việc sản xuất trái cây theo tiêu chuẩn an toàn (G.A.P) chưa được chú trọng, các nhà vườn thiếu sự liên kết, công nghệ sau thu hoạch còn rất kém, bao bì lạc hậu. Cơ sở hạ tầng phục vụ đầu ra chưa đáp ứng được nhu cầu, thiếu thông tin về thị trường, hệ thống phân phối chưa tốt...
Tập trung đầu tư cho bảy loại cây chủ lực
Nói về quy hoạch phát triển CAQ trên địa bàn tỉnh hiện nay, đồng chí Nguyễn Văn Khang cho biết: Tiền Giang ưu tiên quy hoạch vùng sản xuất CAQ tập trung trên cơ sở quy hoạch kiểm soát lũ để định hình ba vùng chuyên canh (vùng đất nhiễm phèn, vùng mặn, lợ và vùng nước ngọt) nhằm tăng nhanh khối lượng sản phẩm hàng hóa, từng bước sản xuất theo đơn đặt hàng của thị trường.
Hiện nay, tỉnh đã xác định và lập dự án để tập trung đầu tư phát triển bảy loại CAQ có giá trị, đó là: xoài, bưởi, sầu riêng, vú sữa Lò Rèn, thanh long, sơ ri, khóm, phấn đấu ổn định quy mô vườn theo hướng bền vững, đạt giá trị kinh tế cao đến năm 2010 là 90 nghìn ha, đạt sản lượng 900 nghìn tấn, đến năm 2020 là 100 nghìn ha, đạt sản lượng hơn một triệu tấn.
Ðể góp phần nâng cao hiệu quả kinh tế của sản xuất CAQ dần đi vào ổn định, phát triển các loại cây đặc sản của địa phương thành những vùng chuyên canh theo hướng sản xuất hàng hóa, UBND tỉnh giao Sở Khoa học và Công nghệ Tiền Giang đảm trách nhiệm vụ thực hiện các chương trình hỗ trợ và phát triển toàn diện bốn loại cây ăn trái đặc sản có kết hợp với du lịch sinh thái gồm: Vú sữa Lò Rèn Vĩnh Kim, sơ ri Gò Công, xoài cát Hòa Lộc vùng Hòa Hưng và khóm vùng Tân Phước.
Qua một năm thực hiện bốn chương trình hỗ trợ phát triển các loại trái cây đặc sản nói trên, đáng chú ý là những mô hình sản xuất theo phương pháp sạch, bền vững (GAP) bước đầu được Nhà nước và nông dân nhiệt tình hưởng ứng. Trong đó, cây vú sữa Lò Rèn Vĩnh Kim đã chính thức được công nhận Global GAP (sản xuất nông nghiệp tốt toàn cầu).
Ngoài ra, các chương trình hỗ trợ đã giới thiệu cho nông dân mô hình sản xuất tiên tiến, tạo ra sản phẩm chất lượng, an toàn, có khả năng cạnh tranh trên các thị trường cao cấp, cung cấp kiến thức cho một số nông dân, cán bộ kỹ thuật địa phương khái niệm GAP và phương pháp thực hành GAP, ứng dụng lý thuyết thực hành GAP trong thực tế sản xuất.
Tuy nhiên, với mô hình GAP, sau khi học hỏi, nông dân cần có diện tích đất lớn để tổ chức thực hiện, nên nhiều nông dân cần liên kết lại thành một nhóm, những nhóm nông dân sẵn có là các HTX sản xuất nông nghiệp, câu lạc bộ khuyến nông và gần đây một số tổ hợp tác sản xuất đang được hình thành,... Ðây có thể là những đơn vị nòng cốt đi đầu trong việc tự nguyện kết nối sản xuất trái cây GAP. Nếu được hướng dẫn tổ chức thực hiện sản xuất theo GAP, loại hình tổ hợp tác sản xuất này hứa hẹn là nhóm nông dân tiên phong trong việc tự nguyện kết nối sản xuất trái cây GAP, nhằm tạo ra nhiều sản phẩm trái cây có chất lượng cao và độ an toàn được bảo đảm, mang đến cơ hội cho trái cây Tiền Giang xâm nhập vào thị trường các nước láng giềng, châu Á, châu Âu, hay châu Mỹ.
Ngoài ra, trên cơ sở quy hoạch phát triển CAQ có lợi thế cạnh tranh cao, cần tiến hành một cách đồng bộ, chặt chẽ để tạo bước đột phá mới trong việc phát triển kinh tế vườn theo hướng bền vững. Ðó là, cơ sở hạ tầng phục vụ phát triển kinh tế vườn; Bảo quản chế biến vận chuyển và tổ chức chợ bán buôn sản phẩm. Trong đó, đặc biệt chú trọng dự báo thị trường, bởi thực tế hiện nay tỉnh có nhiều chủng loại trái cây xuất khẩu dưới dạng tươi và chế biến rất phong phú, để có khối lượng nông sản xuất khẩu lớn cần quy hoạch sản xuất thành vùng chuyên canh có năng suất cao, giá thành hạ, chất lượng đồng đều, phòng trừ sâu bệnh tốt, đáp ứng yêu cầu vệ sinh an toàn thực phẩm, trong đó, chất lượng sản phẩm và giá thành hạ là hai yếu tố quyết định tạo thế trong cạnh tranh tiêu thụ trong nước và xuất khẩu.
Theo đó, để hỗ trợ cho công tác quy hoạch CAQ trong thời gian tới mang lại hiệu quả kinh tế cao, góp phần xóa đói, giảm nghèo, nâng mức sống cho bà con nông dân tỉnh, cần có chính sách ưu đãi về thuế cho các hoạt động sản xuất và kinh doanh trái cây như miễn thuế VAT cho các HTX tiêu thụ trái cây. Ðồng thời khuyến khích thành lập các HTX chế biến, tiêu thụ trái cây và phát triển loại hình kinh tế trang trại. Khuyến khích người nông dân tích tụ ruộng đất, phát triển một cách ổn định và lâu dài việc sản xuất CAQ trên quy mô lớn, theo hướng GAP, nhằm bảo đảm một môi trường sản xuất an toàn, thực phẩm bảo đảm không chứa các tác nhân gây bệnh để đáp ứng yêu cầu thị trường. Song song đó, cũng cần tăng vốn đầu tư cho nghiên cứu khoa học, công tác giống, gồm nâng cấp trạm, trại và chọn tạo những giống mới, các công nghệ tiên tiến bảo quản trái cây, ứng dụng những tiến bộ kỹ thuật vào sản xuất, chế biến, bảo quản...
Thị trường bất động sản tiếp tục đóng băng, sản xuất kinh doanh của các doanh nghiệp tiếp tục gặp khó khăn, sức mua giảm…, nhiều dự báo không mấy lạc quan về tình hình 6 tháng cuối năm 2013 đã được đưa ra tại phiên khai mạc kỳ họp thứ 7 của Hội đồng Nhân dân thành phố Đà Nẵng, sáng 9/7.
Trong khi đại diện lãnh đạo UBND thành phố Hà Nội khẳng định việc xây dựng các trung tâm thương mại kết hợp chợ hiện đại là xu hướng tất yếu, thì người đứng đầu Hội đồng Nhân dân Thành phố lại không nghĩ như vậy.
Ngày 6/7, Hội đồng Nhân dân thành phố Hà Nội đã thông qua nghị quyết về điều chỉnh giá một số dịch vụ khám, chữa bệnh áp dụng tại các cơ sở y tế công lập thuộc Thành phố quản lý.
Theo Sở Công thương tỉnh Đắk Lắk, qua rà soát quy hoạch phát triển thủy điện vừa và nhỏ trên địa bàn, tỉnh Đắk Lắk đã kiên quyết thu hồi chủ trương đầu tư và loại khỏi quy hoạch 20 dự án thủy điện vừa và nhỏ.
Theo báo cáo của Sở Lao động - Thương binh và Xã hội tỉnh Đồng Nai, đã có 21 doanh nghiệp có kế hoạch giảm hơn 3.400 lao động. Nhưng báo cáo tổng hợp tình hình của Liên đoàn Lao động tỉnh cho thấy đã có hơn 6.000 lao động tại 57 doanh nghiệp không được tái ký hợp đồng lao động.
Phát triển cao-su tiểu điền là một trong những giải pháp quan trọng nhằm giúp cho các hộ đồng bào dân tộc thiểu số nghèo có điều kiện ổn định sản xuất, phát triển kinh tế gia đình theo mô hình kinh tế trang trại, sản xuất nông sản hàng hoá, làm động lực thúc đẩy công cuộc xóa đói, giảm nghèo một cách bền vững ở khu vực nông thôn của tỉnh Kon Tum.
Theo Sở Công Thương TP Cần Thơ: Năm 2009, thành phố phấn đấu dẫn đầu khu vực Đồng bằng sông Cửu Long (ĐBSCL) về sản xuất công nghiệp với giá trị đạt 18.500 tỉ đồng, tăng gần 3.000 tỉ đồng so năm 2008
Sáng 9-1, Viện Tài nguyên và Môi trường biển phối hợpvới Trường đại học Tự do Brussels (Vương quốc Bỉ) tổ chức hội nghị đánh giá kết quả thực hiện dự án “Nghiên cứu đánh giá môi trường chiến lược cảng Hải Phòng, kinh nghiệm quốc gia và quốc tế”
10 nhà máy thủy điện phát điện thương mại với sản lượng bình quân từ 12 – 14 triệu kwh/tháng nằm trên địa Lào Cai không thể phát tối đa công suất do việc đầu tư thiếu đồng bộ hệ thống truyền tải đấu nối, dẫn đến ngành điện chỉ mua được từ 60 – 70% công suất phát điện của các nhà máy. Hệ quả cuối cùng là việc phát điện thương mại gặp khó khăn, làm giảm giá trị sản xuất công nghiệp trên địa bàn tỉnh.
Đây là lần đầu tiên tỉnh Quảng Ngãi tổ chức bình chọn doanh nghiệp tiêu biểu của tỉnh. Chiều 9/1, UBND tỉnh Quảng Ngãi đã tổ chức công bố kết quả bình chọn
Vĩnh Phúc sẽ là trung tâm kinh tế lớn, đồng thời giữ vai trò là đầu mối giao thông, giao lưu quan trọng của vùng Thủ đô, vùng kinh tế trọng điểm Bắc Bộ và cả nước với các ngành kinh tế chủ đạo là công nghiệp, dịch vụ, thương mại, du lịch-nghỉ dưỡng.
Mục tiêu tổng quát phát triển kinh tế- xã hội năm 2009 của tỉnh Hòa Bình là, hạn chế đến mức thấp nhất ảnh hưởng của khủng hoảng kinh tế- tài chính, lạm phát và nguy cơ biến động giá cả để thực hiện tốt những chính sách của Trung ương, bảo đảm ổn định về kinh tế, an sinh xã hội, nâng cao chất lượng tăng trưởng kinh tế theo hướng ổn định và bền vững.
“Thiếu một đại diện chủ sở hữu tập trung, duy nhất, chuyên nghiệp thì các DNNN không chỉ lâm vào cảnh oái oăm “lắm cha con khó lấy chồng” mà còn tiếp tục phải đối mặt với thực trạng đã kéo dài và gần như mạn tính là “cha chung không ai khóc””.
“Quy định về doanh nghiệp nhà nước tại Dự thảo Luật Doanh nghiệp sửa đổi (lần 4) là một bước lùi so với Dự thảo (lần 1). Bởi trước đó, Dự thảo Luật đã nêu rất rõ quan điểm cần phải có một cơ quan quản lý độc lập, tách bạch chức năng quản lý nhà nước ra khỏi công việc quản lý kinh doanh và không để cơ chế chủ quản như hiện nay.”
Nhà đàm phán sắc sảo về WTO đã 72 tuổi, là cố vấn của đoàn đàm phán các hiệp định TPP và EU sáng nay dậy sớm, mặc quần “lửng” ngắn xuống phòng internet khách sạn ngồi kiểm tra email.
Môi trường kinh doanh kém, Việt Nam mất thu nhập 7.000 USD, thất thu thương mại 37 tỷ USD vì thủ tục xuất nhập khẩu, 7 tháng CPI mới chỉ tăng 1,62%, nửa đầu tháng 7 tiếp tục nhập siêu 260 triệu USD ..
Với sự kiện giàn khoan Hải Dương 981 cùng tham vọng và thực lực của Trung Quốc cũng như những tuyên bố bất chấp dư luận quốc tế của giới lãnh đạo nước này trong thời gian qua đã đặt Việt Nam trước việc phải chấp nhận một thực tế là trong giai đoạn tới, đất nước sẽ phải phát triển kinh tế trong điều kiện không có có môi trường hoàn toàn thuận lợi do những lo ngại về bất ổn.
Việc tách bạch chức năng vừa quản lý nhà nước vừa quản lý doanh nghiệp, hạn chế khả năng chính sách đưa ra bị chi phối bởi lợi ích ngành... là yêu cầu cần thiết nhằm nâng cao hiệu quả hoạt động của doanh nghiệp nhà nước.
Các nước lớn đóng vai trò rất quan trọng trong việc dàn xếp các cuộc xung đột mang tính quốc tế và nhiều khi họ sử dụng các vấn đề của thiên hạ để phục vụ cho những tính toán của riêng mình
Trong bản kết luận thanh tra gửi Thủ tướng, Thanh tra Chính phủ có kiến nghị kiểm điểm cá nhân, tổ chức có liên quan nhưng sai phạm của lãnh đạo VCCI chưa đến mức phải xử lý kỷ luật.
Sau gần 25 năm đổi mới, bộ mặt kinh tế, xã hội Việt Nam đã khác hẳn. So với 10 năm trước, đời sống của dân chúng nói chung hiện nay được cải thiện nhiều, vị trí của Việt Nam trên thế giới cũng tăng lên đáng kể. Rõ ràng ở đây có vấn đề hiệu suất phát triển, có khả năng bỏ lỡ các cơ hội mà nguyên nhân sâu xa nằm ở cơ chế, ở sự chậm hoàn thiện cơ chế thị trường, ở năng lực nắm bắt cơ hội, và việc thực thi các chính sách, vì các điều kiện về bối cảnh khu vực và cơ hội phát triển Việt Nam không bất lợi so với các nước lân cận.
Bàn cờ kinh tế VN bị chia thành rất nhiều mảnh nhỏ. Các mảnh này thường bị chi phối bởi các nhóm độc quyền và đặc quyền. Điểm yếu cơ bản nhất trong mô hình tăng trưởng của Việt Nam là tăng trưởng chủ yếu nhờ vào việc bán tài nguyên và gia công trình độ thấp, nhờ vào tăng lượng đầu tư và lấy khu vực kinh tế nhà nước vốn kém hiệu quả làm chủ đạo.
Việt Nam tăng 18 bậc lên vị trí thứ 71 trong bảng chỉ số về môi trường thương mại toàn cầu năm 2010 vừa được WEF công bố. Trong tổng số 125 nền kinh tế được WEF xem xét năm nay Singapore và Hồng Công tiếp tục dẫn đầu thế giới về phương diện tạo điều kiện thuận lợi cho tăng cường trao đổi thương mại toàn cầu.
Hiện nay quy mô của các vùng kinh tế trọng điểm (VKTTĐ) đã mở rộng đến gấn 25% diện tích và chiếm khoảng 70% thu nhập kinh tế của cả nước. Một vấn đề đặt ra là: quan điểm ngày càng mở rộng quy mô diện tích của các VKTTĐ của Việt Nam có hợp lý hay không? Làm thế nào để các VKTTĐ phải thực sự là động lực tăng trưởng và phát triển kinh tế của cả nước ,có một thế đứng vững chắc trong tương lai nhằm thực hiện mục tiêu phát triển bền vững quốc gia.
Ngày 17-5, Bộ Kế hoạch và Đầu tư (KH-ĐT) đã tổ chức hội thảo tham vấn cho dự thảo Kế hoạch phát triển kinh tế - xã hội (KT-XH) 5 năm 2011-2015, với sự tham gia của đại diện các cơ quan quốc tế. Nội dung chủ yếu nêu lên bức tranh toàn cảnh về KT-XH, cùng những vấn đề liên quan khi nước ta bước vào giai đoạn "đệm" chuyển tiếp để cơ bản trở thành nước công nghiệp hóa vào năm 2020.
Bên cạnh những vấn đề quản lý đô thị, trung tâm hành chính quốc gia… thì bài toán kinh tế là băn khoăn lớn nhất khi Ủy ban Thường vụ Quốc hội cho ý kiến về đồ án quy hoạch chung xây dựng Thủ đô, sáng 11/5.
Kể từ khi khu kinh tế ven biển đầu tiên là Chu Lai được thành lập năm 2003, đến nay đã có 14 khu kinh tế biển được thành lập, gồm 2 khu ở đồng bằng sông Hồng, 10 khu ở vùng duyên hải miền Trung và 2 khu ở miền Nam. Theo Quy hoạch phát triển các KKT biển đến năm 2020 cả nước sẽ có 15 khu kinh tế biển với kinh phí đầu tư khoảng 162.000 tỷ đồng và tạo việc làm cho khoảng 500.000 ngàn người.
Tại bài viết mới nhất trên blog của mình, TS. Trần Công Hòa đã phân tích và đưa ra một số khuyến nghị về hoạch định chính sách và điều hành nền kinh tế 2010: tiếp tục giảm giá VND; cắt giảm chi tiêu công; tăng tính độc lập của NHNN; kiên quyết cho phá sản những doanh nghiệp nhà nước làm ăn thua lỗ; điều chỉnh chính sách thuế ở một số lĩnh vực theo phương thức lũy tiến; phát triển công nghiệp phụ trợ;...
Tăng trưởng luôn luôn là một cuộc trường chinh. Vì vậy, không thể chỉ vì tăng trưởng ngắn hạn mà hy sinh sự ổn định và bền vững trong dài hạn. Cổ nhân ngày xưa có câu “dục tốc bất đạt”, không những thế cái giá phải trả cho kinh tế bất ổn rất lớn, chỉ cần nhìn sang mấy nước xung quanh như Thái Lan, Indonesia hay Philippines là có thể thấy rất rõ điều này.
Cải cách cơ cấu là một đòi hỏi nghiệt ngã đối với tất cả các nước muốn tiến bước trên con đường đi đến phồn vinh. Thế nhưng, có nhiều nước không chủ động vượt qua đòi hỏi này khi tình thế kinh tế còn thuận lợi và thường bắt đầu nó quá muộn khi đất nước đã rơi vào khủng hoảng. Điều này lý giải tại sao nhiều nước có khởi đầu tốt nhưng rồi sa lầy trong cạm bẫy của mức thu nhập trung bình ...
Năm 2009, tăng trưởng GDP đạt 5,32%; lạm phát được kiềm chế dưới 7%; hệ số ICOR là 5, 16. Những con số này có thể cho cảm nhận kinh tế vĩ mô đang ở tình trạng khá ổn định. Tuy nhiên Tổng cục Thống kê cho rằng các cân đối vĩ mô chưa thật vững chắc, bất bình đẳng giầu nghèo tăng, chậm được khắc phục,...
Nền kinh tế của Việt Nam đã và đang ngày một trở nên phức tạp hơn, với các cơ chế, thị trường, tổ chức và lực lượng kinh tế mới ra đời trong suốt hơn hai thập niên đổi mới. Sự gấp gáp của cuộc đua tranh kinh tế được nhân lên bằng hành trình hội nhập, trong đó Việt Nam là thành viên mới của WTO.