Sau khi S&P hạ mức tín nhiệm nợ của Mỹ, Trung Quốc đã ngay lập tức lên tiếng phát biểu rằng Mỹ cần phải chữa ngay căn bệnh "nghiện nợ" của mình, "liệu cơm mà gắp mắm".
Hiện tại đang là quãng thời gian ngọt ngào đối với Bắc Kinh sau nhiều năm bị Washington chỉ trích về chính sách kiểm soát đồng nhân dân tệ. Nhưng nói vẫn thường dễ hơn làm. Câu trả lời cần phải được dựa trên thực tế xem liệu Trung Quốc có thể vượt qua được Mỹ hay không?
Khi nước này đưa ra những điều chỉnh trong dự trữ của mình, hầu như không có sự lựa chọn nào tốt hơn đồng USD. Và khi Trung Quốc kêu gọi tìm kiếm một đồng tiền mới thay thế cho đồng USD, cũng có rất ít các đơn vị tiền tệ khác được đưa ra.
Tất nhiên, bản thân Trung Quốc cũng có thể mở cửa thị trường tiền tệ và tín dụng của mình, để biến đồng nhân dân tệ thành một đồng tiền dự trữ mới. Nhưng hệ thống chính trị độc đoán hiện nay ở nước này vẫn còn thiếu đi sự chuẩn bị và sẵn sàng để đưa nền kinh tế đạt tới một mức độ tư do như vậy.
Nhiều nhà bình luận cho rằng việc hạ mức tín dụng nợ của Mỹ sẽ tạo sự thay đổi lớn trong cán cân quyền lực giữa Mỹ và Trung Quốc. Tuy nhiên, đó là sự hiểu sai về bản chất quyền lực. Các nhà phân tích thường chỉ tập trung nhấn mạnh sức tăng trưởng khủng khiếp của Trung Quốc và việc quốc gia này đang nắm giữ một lượng lớn đô la Mỹ.
Nhưng họ lại quên tính đến tính đối xứng và phụ thuộc lẫn nhau trong việc tạo lập và giới hạn quyền lực kinh tế. Nói một cách đơn giản là nếu một quốc gia phải phụ thuộc vào quốc gia kia nhiều hơn, mối quan hệ này sẽ không mang nhiều quyền lực.
Thêm vào đó, nó còn ảnh hưởng lớn tới việc nhập khẩu hàng giá rẻ của Trung Quốc vào Mỹ, đồng nghĩa với thất nghiệp và bất ổn ở chính Trung Quốc.
Bằng việc phá giá đồng đô la, Trung Quốc có thể thực sự hạ bệ được Mỹ, nhưng cũng kéo theo cả chính bản thân mình. Tình trạng này cũng tương tự thời chiến tranh lạnh, khi cái giá phải trả cho sự xâm lược sẽ tác động đến cả hai bên, và cả hai bên đều mong muốn tiếp tục duy trì sự cân bằng và phụ thuộc lẫn nhau, trong khi bên ngoài vẫn tỏ ra đối lập để hình thành cấu trúc và khuôn mẫu cho các mối quan hệ thị trường của mình.
Kể cả khi Trung Quốc không gặp trở ngại lớn nào đối với nền chính trị trong nước, dự báo tương lai của nước này vẫn mới chỉ nằm ở mức tăng trưởng GDP. Trung Quốc đã bỏ qua nền quân sự hùng mạnh của Mỹ và các ưu thế của quyền lực mềm, cũng như những yếu tố bất lợi về chính trị của quốc gia mình. Các quốc gia như Nhật Bản, Ấn Độ và nhiều nước khác cũng muốn cân bằng cán cân sức mạnh với Trung Quốc, vì thế các quốc gia này sẽ rất hoan nghênh sự hiện diện của Mỹ.
Quả thật, nước Mỹ hiện đang phải đối mặt với những vấn đề nghiêm trọng quanh các khoản nợ, giáo dục trung học, và những bế tắc chính trị, nhưng chúng ta nên hiểu rằng đây chỉ là một phần của bức tranh tổng thể.
Về nguyên tắc, và trong dài hạn, sẽ có những biện pháp để giải quyết các vấn đề này. Với những thách thức mà cả hai nước đang phải đối mặt, thay vì đối đầu, Mỹ và Trung Quốc nên hợp tác lại với nhau. Bởi với vai trò là hai nền kinh tế lớn nhất thế giới, hai quốc gia này cần có trách nhiệm đưa ra những chính sách để ổn định nền tài chính toàn cầu.
![]() |
![]() |
![]() |
Chuyển nhượng, cho thuê hoặc hợp tác phát triển nội dung trên các tên miền:
Quý vị quan tâm xin liên hệ: tieulong@6vnn.com