Một mặt, Trung Quốc không ngừng “la làng” lên tổ chức Thương mại thế giới (WTO) về việc các quốc gia khác gây khó cho hàng hóa của mình. Mặt khác, Trung Quốc phớt lờ những chỉ trích về chính sách tiền tệ của nước này và thu lợi từ việc duy trì được đà tăng trưởng xuất khẩu.
Phớt lờ quốc tế
![]() |
Đồng nhân dân tệ được định giá thấp hơn 20% so với giá trị thực. Ảnh: Reuters |
Tháng 9.2009, Tổng thống Mỹ Obama và Chủ tịch Trung Quốc Hồ Cẩm Đào cùng các lãnh đạo khác của G20 đã đạt được thoả thuận tại Pittsburgh rằng tất cả các quốc gia thuộc khối G20 sẽ bắt đầu chia sẻ các kế hoạch kinh tế qua trung gian là quỹ Tiền tệ quốc tế (IMF) từ tháng 11.2009 để có thể nhanh chóng ổn định và phục hồi kinh tế cũng như thoát khỏi các chương trình kích thích kinh tế.
Trên thực tế, Chính phủ Trung Quốc đã lỡ hẹn với thời điểm tháng 11.2009 và chỉ cung cấp số liệu quá khứ. Bởi họ lo ngại các số liệu thực có thể trở thành “vũ khí” cho các nước khác công kích chính sách tiền tệ.
Khéo luồn lách
Trung Quốc đã vận dụng một cách thật khéo léo những bất cập trong hệ thống thương mại thế giới nhằm đảm bảo vị thế thống trị về xuất khẩu. Bất cập lớn nhất chính là khe hở trong kiểm soát giữa WTO và IMF. Trong khi, các thành viên của WTO phải tuân thủ chặt chẽ các cam kết về tự do thương mại, thì IMF lại chẳng thể kiểm soát được chính sách tiền tệ của quốc gia nào cả nếu nước ấy không vay tiền của IMF. Vì thế, Bắc Kinh tích cực sử dụng WTO để chống lại biện pháp bảo hộ thương mại của các nước khác, nhưng chính Bắc Kinh lại không ngần ngại định giá thấp đồng nhân dân tệ để tăng tính cạnh tranh. Nhờ đó, hàng hoá do Trung Quốc xuất khẩu đi đạt được giá thấp trong lúc Bắc Kinh gỡ rào bảo hộ bằng các vụ kiện.
Trung Quốc mua USD và ngoại tệ trị giá đến hàng trăm tỉ USD đôla mỗi năm bằng cách bán nhân dân tệ ra thị trường để định giá thấp đồng tệ. Nhờ vậy, xuất khẩu Trung Quốc trong tháng 2 vừa qua đã tăng đến 46% so với một năm trước đó. Hơn nữa, định giá thấp đồng tệ cũng giúp Trung Quốc bảo hộ nền thị trường trong nước vì hàng nhập khẩu sẽ có giá cao hơn rất nhiều.
Năm ngoái, Trung Quốc đạt được thặng dư thương mại đến 198 tỉ USD. Dù vậy, trong 12 tháng qua, Bắc Kinh đã đệ đơn lên toà án thương mại của WTO nhiều hơn bất cứ quốc gia nào khác để phản đối các nước trong việc thực thi thương mại. Ngoài ra, Bắc Kinh cũng gây sức ép lên một loạt các báo cáo của IMF từ năm 2007, khi các báo cáo ấy chỉ ra Bắc Kinh không thay đổi việc định giá thấp đồng nhân dân tệ.
Trước năm 2007, Trung Quốc cung cấp các báo cáo của họ cho đến khi ban điều hành IMF quyết định cần nhiều thông tin hơn về chính sách tiền tệ, lập tức Trung Quốc ngưng cung cấp nhưng không hề giải thích nguyên nhân.
(Theo Ngô Minh Trí // SGTT Online // New York Times)
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
Chuyển nhượng, cho thuê hoặc hợp tác phát triển nội dung trên các tên miền:
Quý vị quan tâm xin liên hệ: tieulong@6vnn.com