Mức tiêu dùng bán lẻ hàng may mặc của Canada vào khoảng trên 20 tỷ đô la Canada (Cad)/ năm, trong đó trên một nửa là quần áo phụ nữ, tiếp đến là quần áo nam giới, số còn lại là quần áo trẻ em và quần áo chuyên dụng khác. Toàn Canada có trên 2.000 nhà sản xuất hàng may mặc.
Phần lớn các công ty này do người Canada sở hữu, những công ty có yếu tố nước ngoài chủ yếu là các công ty đa quốc gia của Mỹ. Họ là những công ty lớn và chủ yếu tập trung vào sản xuất quy mô lớn những mặt hàng như: quần jeans, đồ lót. Hàng may mặc được sản xuất trên tất cả các tỉnh bang của Canada, vùng Quebéc vẫn chiếm vị trí hàng đầu, kế đến là tỉnh Ontario và British Colombia. Gần đây các nhà sản xuất chuyển hướng đầu tư, kinh doanh về khu vực nông thôn và các khu dân cư nhỏ.
Các công ty kinh doanh hàng may mặc Canada rất nhạy bén trong lĩnh vực kinh doanh nhỏ nên họ thường đi chuyên sâu vào những thị trường ngách hay những mặt hàng may mặc đáp ứng thị hiếu tiêu dùng. Quần áo có chất lượng cao hoặc giá cao thường được sản xuất với loại sợi có chất lượng hàng đầu, thợ may lành nghề và hầu hết được làm tại Canada. Những sáng tạo mới như ‘công nghệ gói nhỏ’ đã được đưa vào áp dụng trong ngành dệt may, dùng nguyên liệu có thể điều tiết được nhiệt độ, hương liệu tẩm vào quần áo hay những vật liệu có tác dụng y tế trị liệu cũng được gắn kết vào sợi. Đây được coi là định hướng để có thể duy trì vị trí cạnh tranh hàng đầu thế giới. Ngành công nghiệp dệt may Canada đã từng chi khoảng 123 triệu Đô-la Canada cho mua sắm máy móc, thiết bị hiện đại và xây dựng nhà xưởng, trong đó 67% chi phí đầu tư là của các công ty cắt may.
Ngành công nghiệp thời trang Canada phụ thuộc nhiều vào sợi nhập khẩu (mặt hàng phải chịu thuế, mức thuế có thể dao động từ 9% đối với sợi len, tới 16% đối với sợi dệt). Thuế này cộng với chi phí lao động tương đối cao ở Canada làm cho giá thành hàng may nội địa cao hơn nhiều so với hàng nhập khẩu. Hàng may mặc nhập khẩu với giá thấp đã thâm nhập được vào mảng thị phần hàng giá thấp đến trung bình ở Canada. Sự thay đổi nhân khẩu học của Canada có vai trò rất quan trọng đến ngành thương mại may mặc. Dân số ngày càng già đi, thu nhập có thể làm nhu cầu tiêu dùng tăng lên đã có tác động tích cực đến ngành may mặc. Nhu cầu tăng liên tục đối với mặt hàng may mặc có chất lượng cao, chứa đựng đặc tính thoải mái và có tính năng đặc biệt. Tuổi trẻ ngày nay cũng rất đáng chú ý vì họ có thị hiếu đa dạng, chiếm phần lớn doanh số bán ra của hàng may mặc.
Giữa các vùng của Canada có sự khác nhau về thị hiếu tiêu dùng. Vùng nói tiếng Pháp - Quebéc chịu ảnh hưởng mạnh của mốt từ Châu Âu và phong cách mới. Rất nhiều mốt mới thường lan tỏa sang các vùng khác, sau khi được du nhập vào Quebéc. Người tiêu dùng ở vùng Ontario và các tỉnh khác thì bảo thủ hơn và thích dòng mốt cơ bản. Địa phương có doanh thu hàng may mặc nhiều nhất là tỉnh Ontario, sau đó là Quebéc, Alberta, Saskatchewan và Mainitoba, British Colombia và các tỉnh vùng tây đại dương.
Màu đen vẫn duy trì là màu chủ đạo của người Canada, màu tối/sẫm được dùng trong suốt mùa giá lạnh, màu tươi được ưa chuộng vào những tháng mùa xuân (từ tháng 4 đến tháng 6) và những màu sáng vui mắt thường được dùng trong mùa hè. Người Canada thường giữ quần áo trong một vài mùa (tức vài năm) và thích loại có chất lượng tốt với mức giá chấp nhận được. Họ thích quần áo có thể giặt được, không co, ít phai màu, ít phải là. Hầu hết người Canada có nhiều quần áo cho mỗi mùa, vì thường phải di chuyển nhiều trong công việc nên quần áo luôn được thiết kế phù hợp, thoải mái. Để tránh tia tử ngoại độc hại vào mùa hè, quần áo đòi hỏi chất liệu mát và nhẹ. Mùa rét, phải mặc nhiều lớp quần áo (thí dụ: áo sơ mi đi với áo len và/hoặc áo vét, cho phép người mặc di chuyển thoải mái từ nơi lạnh đến nơi ấm. Quần áo phụ nữ được bán từ cỡ nhỏ, tiêu chuẩn, và tăng đến cỡ lớn và ngoại cỡ).
Canada là nước nhập siêu hàng may mặc, chủ yếu từ các nước: Mỹ, Trung Quốc, Mê-hi-cô, Ấn Độ, Italy, Banladesh, Đài Loan, Hàn Quốc, Pakistan, Thổ Nhĩ Kỳ. Dân Canada luôn có nhu cầu về quần áo làm từ sợi tự nhiên, ở mức giá cạnh tranh.
Tập quán thương mại
Canada được xếp vào hàng các nước có mức nhập khẩu hàng dệt may cao nhất tính trên đầu người. Các nhà xuất khẩu trên khắp thế giới đều đã hiện diện ở thị trường này, cạnh tranh khốc liệt và liên tục. Do vậy, để có thể thâm nhập được vào thị trường dệt may Canada, nhà xuất khẩu hoặc phải đưa ra được một sản phẩm mới hoàn toàn, hoặc phải đảm bảo có được một nguồn cung và chào hàng hấp dẫn về chất lượng, dịch vụ, giá cả, bao gói và nhãn mác so với cùng loại mặt hàng đang tiêu thụ trên thị trường. Dưới đây là một số điểm các nhà xuất khẩu cần lưu ý khi thâm nhập thị trường may mặc Canada:
· sản xuất nhanh hàng mẫu;
· trả lời thư từ giao dịch ngay trong ngày (bằng email, fax, điện thoại);
· giao hàng đúng hạn (trễ chỉ khi có sự nhất trí trước với người mua);
· giao hàng đúng mẫu hay qui cách thỏa thuận;
· nguồn cung ổn định và đều đặn;
· chất lượng cao, mức giá cạnh tranh;
· vật liệu bao gói phù hợp;
· phương tiện lưu trữ và làm hàng thích hợp;
· khuyến mại, đặc biệt đối với sản phẩm mới;
· có kiến thức về phương thức thanh toán.
Ngoài ra, người giao dịch cần nói, viết tốt tiếng Anh hoặc tiếng Pháp, tùy theo yêu cầu của nhà nhập khẩu. Nhà nhập khẩu hàng may mặc của Canada thường đeo đuổi các chiến lược:
· thích ứng nhanh với quá trình toàn cầu hóa bằng cách trở thành người chơi trên thị trường ngách, hoặc đi chuyên theo sản phẩm hoặc thị trường;
· nhạy cảm trong việc cải thiện kỹ năng tiếp thị và kiến thức về thị trường ngoài nước;
· lưu tâm đến phát triển sản phẩm và sản xuất ra các sản phẩm thân thiện với môi trường và đảm bảo chất lượng.
Trạng thái xuất siêu trong tháng 7 đã không thể kéo dài thêm. Trong nửa đầu tháng 8, cán cân thương mại hàng hóa quốc tế của Việt Nam lại ghi nhận mức thâm hụt xấp xỉ 256 triệu USD, theo số liệu của Tổng cục Hải Quan.
Ghi lại ý kiến của ông Yoshida Sakae, Giám đốc điều hành Văn phòng TPHCM của Tổ chức Thúc đẩy ngoại thương Nhật Bản (Jetro), về cách thức làm ăn với người Nhật và thâm nhập thị trường Nhật tại hội thảo “Hội nhập kinh tế thế giới”, do Công ty Điện tử Minh Trân tổ chức tuần qua.
Hiện số lượng các sản phẩm của Việt Nam vào thị trường Hồi giáo còn quá ít, do các doanh nghiệp chưa có nhiều thông tin cũng như chưa quan tâm đúng mức đến việc phát triển các sản phẩm đáp ứng yêu cầu.
Trung Quốc vẫn là một thị trường trọng điểm hàng đầu và là đối tác thương mại hàng đầu của Việt Nam. Với một thị trường tiềm năng lớn như vậy, DN VN sẽ có nhiều cơ hội để phát triển những mặt hàng chủ lực. Song, thị trường này vẫn còn tiềm ẩn nhiều rủi ro.
Sau thảm hoạ động đất và sóng thần tháng 3-2011, nhu cầu tiêu dùng của Nhật Bản bị sụt giảm trong ngắn hạn, nhưng dự báo sẽ tăng mạnh đối với một số hàng hoá trong thời gian khoảng một năm sau đó.
Trong mấy năm gần đây, XK của Việt Nam sang thị trường châu Phi, Tây Á, Nam Á được đánh giá là có sự tăng trưởng khá mạnh. Tuy nhiên, 1 trong 3 khu vực thị trường này là Trung Đông đã được Chính phủ Việt Nam gắn với năm 2008 là “năm Trung Đông”, đó không phải là một sự ngẫu nhiên mà đã có sự tính toán, thể hiện sự chú trọng của Việt Nam từng bước. Trung Đông là vùng đất giao thoa giữa 3 châu lục Á-Âu-Phi, gồm 15 quốc gia: Saudi Arabia, Bahrain, Iran, Iraq, Israel, Jordany, Kuwait, Lebanon, Oman, Palestine, Qatar, Syria, Thổ Nhĩ Kỳ, Các tiểu vương quốc Arập Thống nhất (UAE) và Yemen với dân số 250 triệu người.
Nếu năm 2008 được Chính phủ chọn là năm trọng điểm quan hệ với các nước khu vực ở Trung Đông thì năm 2009 là năm trọng điểm với Châu Phi.
Năm 2009, Mỹ có thể trao quy chế ưu đãi thuế quan phổ cập (GSP) cho Việt Nam, các mặt hàng nhựa, nông sản, thủy sản… được hưởng mức thuế từ 0 đến 5%
Kim ngạch xuất khẩu của Việt Nam vào EU năm 2008 dự kiến đạt 10,8 tỉ USD, tăng 27% so với năm 2007. Phấn đấu đến năm 2010 đạt 14,1 tỉ USD, tăng bình quân 18,5%/năm trong giai đoạn 2008-2010.
Ngày 25/12, Việt Nam và Nhật Bản chính thức ký kết hiệp định đối tác kinh tế (gọi tắt là JVEPA) nhằm tự do hóa thương mại, dịch vụ, bảo hộ đầu tư và hợp tác trong lĩnh vực đào tạo nhân lực giữa hai nước. Rất nhiều mặt hàng VN vào Nhật thuế suất đã được giảm còn 0%, thị trường Nhật đang rộng mở cho hàng Việt.
Nhằm giúp các nhà sản xuất và xuất khẩu của các nước ASEAN đẩy mạnh hơn nữa việc xuất khẩu các hàng thực phẩm và đồ uống vào thị trường Nhật Bản, Trung tâm Xúc tiến Thương mại, Đầu tư và Du lịch ASEAN - Nhật Bản (AJC) vừa cho đăng tải lên trang web thông tin về “Qui trình nhập khẩu hàng thực phẩm và đồ uống từ các nước ASEAN vào thị trường Nhật Bản".
Khi kinh doanh tại các thành phố lớn ngày càng cạnh tranh gay gắt cùng nhu cầu tiêu dùng giảm, các đại gia điện máy đã mở cuộc "tiến quân" về tỉnh lẻ để “chiều” người dân ở quê.
Nhóm hàng điện tử viễn thông vẫn dẫn đầu nhóm ngành hàng xuất khẩu có “hàm lượng” FDI cao nhất và giá trị xuất khẩu thuộc hàng cao nhất. Tuy nhiên, hàm lượng FDI trong top 10 đã có sự sụt giảm đáng kể.
Tiểu thương tại đây hàng năm đều cam kết về nguồn gốc, xuất xứ sản phẩm, không bán hàng lậu và hàng nhái. Tuy nhiên, phần lớn đều cho rằng điều này rất khó khả thi.
Cục thống kê Tp.HCM vừa công bố chỉ số giá tiêu dùng (CPI) tháng 7/2014 của thành phố đã tăng 0,12% so với tháng trước và tăng 5,47% so với cùng tháng năm trước. Như vậy, tính từ đầu năm, CPI đã tăng 1,22%, cao hơn gấp đôi mức tăng của năm 2013 (0,66%).
Hiện nay, cuộc xâm lấn của hàng giả đã khiến người ta phải nhìn nhận lại tiêu chí của sự xa xỉ và khiến nhà chức trách các nước trên thế giới đau đầu tìm cách dẹp bỏ.
Thành tích xuất khẩu của Việt Nam lẽ ra sẽ còn cao và hiệu quả hơn nữa nếu quản lý nhà nước khắc phục được những hạn chế về cơ sở hạ tầng, tệ tham nhũng, tính khó tiên liệu của chính sách, và tạo giá trị gia tăng cho hàng hoá.
Bằng nhiều cách, hàng hóa Thái Lan đang ngày càng chiếm lĩnh thị trường Việt Nam và trong tương lai không xa có thể là một thách thức lớn cho hàng Việt.
Giá cá trên thị trường toàn cầu đã tăng lên mức cao nhất mọi thời đại do Trung Quốc có nhu cầu ngày càng lớn đối với những loại hải sản cao cấp như cá ngừ và hàu, trong khi sản lượng đánh bắt có chiều hướng giảm sút.
Các nhà đầu tư nước ngoài đánh giá bán lẻ ở Việt Nam vẫn là lĩnh vực hấp dẫn nhất. Dù không như đồn đoán ban đầu các tập đoàn lớn sẽ tràn vào nuốt chửng thị trường Việt Nam, nhưng chỉ nhìn vào tốc độ mở rộng của Big C, Metro, Lotte... vừa qua cho thấy sức ép cạnh tranh đang nóng lên từng ngày.
Lại tương tự giá thuốc, giá thực phẩm chức năng cũng đang “nhảy múa thoải mái” khi giá mua vào với giá bán ra chênh nhau tới cả chục lần! Thị trường thực phẩm chức năng đang phát triển mạnh mẽ. Nhưng các quy định về quản lý thực phẩm chức năng đang tỏ ra quá lạc hậu. Phần quản lý giá của mặt hàng này đang bị thả nổi hoàn toàn.
Tháng 4, nhập khẩu đạt con số 6,95 tỷ USD, đưa tổng kim ngạch nhập khẩu 4 tháng qua lên hơn 24,8 tỷ USD. Với kim ngạch xuất khẩu 4 tháng là 20,1 tỷ USD, như vậy, nhập siêu những tháng đầu năm đã lên khoảng 4,7 tỷ USD, tương đương với hơn 23% kim ngạch xuất khẩu. Với cách làm như hiện nay, các chuyên gia cho rằng, mục tiêu kiềm chế nhập siêu dưới 20% trong năm nay là rất khó.
Mark Zimmeran – cựu cố vấn Chủ tịch Phòng thương mại của Mỹ ở Nhật Bản đã viết trong cuốn sách nổi tiếng “Làm ăn với người Nhật như thế nào” của ông: “việc nghiên cứu kỹ càng và nghiêm túc tâm lý người Nhật và cấu trúc xã hội của nước Nhật là cực kỳ cần thiết cho việc làm ăn có hiệu quả với người Nhật”.
Kim ngạch xuất khẩu quý I/2010 ước đạt 14 tỷ USD, giảm 1,6% so với cùng kỳ 2009. Kim ngạch nhập khẩu 3 tháng ước đạt 17,525 tỷ USD, tăng 37,6% so với cùng kỳ năm 2009. Trong đó, nhóm hàng nguyên nhiên vật liệu cần nhập khẩu tăng 35,3%; nhóm hàng cần kiểm soát nhập khẩu dự báo tăng khoảng 60,2% và nhóm hàng cần hạn chế nhập khẩu cũng tăng 33% so với cùng kỳ năm ngoái.
Sự phục hồi của kinh tế trong nước sẽ khiến nhu cầu nhập khẩu hàng hóa tăng, đặc biệt việc thực hiện giải ngân vốn FDI được dự báo tăng cao sẽ khiến nhập khẩu máy móc, thiết bị phục vụ cho hoạt động đầu tư, xây dựng và sản xuất cũng sẽ tiếp tục gia tăng mạnh. Dự báo kim ngạch nhập khẩu năm 2010 ước đạt 74,5 tỷ USD, tăng 6,5% so với năm 2009.
Hiệp định tự do thương mại ASEAN-Trung Quốc (ACFTA) về nguyên tắc có hiệu lực từ 01/01/2010, có lộ trình cắt giảm tới gần 7.000 dòng thuế. Indonesia đã yêu cầu đàm phán lại với TQ về việc hoãn thực thi ACFTA. Việt Nam hầu như vẫn chưa có một bộ hàng rào kỹ thuật đầy đủ cho các ngành sản xuất trong nước. Mối lo nhập siêu gia tăng từ TQ và mối lo nhiều Doanh nghiệp VN mất thị trường nội địa là có cơ sở....
Theo Tổng cục Thống kê, nhập siêu năm 2009 ước tính lên tới 12,246 tỷ USD, con số này thấp hơn nhiều mức nhập siêu thực hiện lên tới 18,029 tỷ USD của năm 2008, nhưng tăng gần 250 triệu USD so với mục tiêu đề ra.
Để nâng cao giá trị gia tăng cho hàng hoá xuất khẩu của Việt Nam, góp phần phát triển bền vững nền kinh tế trong quá trình tham gia chuỗi giá trị cung ứng toàn cầu với những tiêu chuẩn ngày càng ngặt nghèo mà thị trường đặt ra, thì Việt Nam còn nhiều việc phải làm...
Xuất khẩu khoảng 25% tổng sản lượng gạo hàng năm, nhưng giá gạo xuất khẩu của Việt Nam ngày càng tụt dốc quá xa so với của Thái Lan trong thời gian qua, và những người nông dân vẫn không được hưởng lợi tương ứng với công sức của mình bỏ ra,....