Đều là bệnh gây giảm sắc tố da và gặp nhiều khó khăn trong điều trị. Thoạt tưởng như là có mối liên quan, nhưng cả hai bệnh bạch tạng và bạch biến lại có nguyên nhân và biểu hiện không hề giống nhau chút nào.
Bệnh bạch tạng (albinism) và bệnh bạch biến (vitiligo) đều là các bệnh gây giảm sắc tố ở da, tức là làm cho màu sắc da biến đổi so với người bình thường khác. Tuy nhiên, nguyên nhân gây bệnh và biểu hiện của 2 bệnh này lại không giống nhau.
Bệnh bạch tạng mang tính di truyền, gien lặn gây giảm sắc tố đồng đều ở mắt, tóc và da. Nên thoạt trông người Việt Nam da vàng như là dân Tây da trắng. Người bệnh sợ ánh sáng, thị lực kém (do mống mắt và đáy mắt trong suốt không che chắn bớt ánh sáng được) và da rất nhạy cảm với ánh nắng mặt trời, nên khi đi ngoài nắng vào trông đỏ gay như chú gà chọi và dễ bị ung thư do sự nhạy cảm với tia cực tím. Do vậy, người bệnh thường phải che chắn như “Ninza báo thù” và đeo kính mát như “điệp viên 007”.
Còn bệnh bạch biến là bệnh giảm sắc tố da khu trú, mang tính tự phát với dấu hiệu là các dát trắng trên da, chứ không mang tính toàn thân như bệnh bạch tạng. Bệnh bạch biến tuy có yếu tố gia đình, nhưng cơ chế sinh bệnh hiện vẫn đang làm đau đầu các nhà nghiên cứu. Người mắc bạch biến thường thấy có các bệnh đi kèm như bệnh tiểu đường, thiếu máu, bệnh tuyến thượng thận hoặc tủy xương.
Cả hai bệnh bạch tạng và bạch biến đều không lây. Tính thẩm mỹ của bệnh nhân mắc bệnh bạch tạng hay bạch biến là điều mà bản thân người bệnh cũng như những người xung quanh quan tâm. Tuy nhiên, mối quan tâm của các nhà y học lại nằm ở chỗ những bệnh lý đi kèm chứ không phải sự đẹp xấu của màu da.
Bệnh nhân cần phải được khám xác định và điều trị tại bệnh viện chuyên khoa da liễu. Tuy nhiên, việc điều trị cả hai bệnh còn gặp nhiều khó khăn vì chưa có phương pháp nào tỏ ra hữu hiệu.
(Theo Ths.BsCKI MAI HỮU PHƯỚC // Báo Đà Nẵng)