Bữa trưa của học sinh Trường tiểu học Sủng Trái, Hà Giang (Ảnh: ChiLê/Vietnam+)
Ở thành phố, trẻ em thường dành được rất nhiều sự quan tâm, chăm sóc, bao bọc. Trong nhiều gia đình khá giả, các em còn là những “công chúa, hoàng tử” nhỏ, có đứa trẻ vì thế mà tự cho mình cái quyền được yêu sách, còn bố mẹ nghiễm nhiên phải đáp ứng.
Chứng kiến đứa nhỏ 6 tuổi thẳng tay hất đổ bát cơm chỉ vì không có món mà nó thích, mặc cho ông bố trẻ ngon ngọt nài nỉ, thiết nghĩ nên phải để cho chúng một lần tận mắt thấy cuộc sống thiếu thốn, bữa ăn vô cùng đạm bạc của các em ở những trường nội trú dân nuôi miền núi, may chăng mới thấm thía hạnh phúc và sự no đủ mà mình đang có.
Đạm bạc mèn mén
Hà Giang là một trong những tỉnh miền núi khó khăn nhất nước. Riêng ở các huyện Quản Bạ, Yên Minh, Mèo Vạc, Đồng Văn người dân tộc thiểu số chỉ có thể trồng ngô trên khe những núi đá xám ngắt trùng điệp tưởng chừng nối dài tới đường chân trời.
Cũng vì thế mà ở đó, bữa ăn hàng ngày của các em học sinh trường dân tộc nội trú dân nuôi chỉ có mèn mén (ngô xay) chan với canh bí. Chỉ bữa nào có "sự kiện" gì đó, các em mới được cải thiện thêm đĩa thịt.
Như trường Tiểu học Sủng Trái (huyện Đồng Văn), nơi có 220 em học sinh nội trú dân nuôi đang ở và học tập mà chúng tôi đến thăm, những khó khăn cả thầy và trò nơi đây đang phải trải qua thực sự khiến bất cứ ai chứng kiến khó cầm lòng.
Những mái nhà lụp xụp là nơi che nắng mưa cho thầy, trò qua những đêm đông miền núi lạnh cắt da thịt. Bên trong tối tăm, ẩm thấp với những chiếc giường ọp ẹp, chăn màn sờn rách nhuộm một màu "cháo lòng;” những mảng tường mốc meo, bong tróc... Trong không gian ấy, thầy và trò hàng ngày miệt mài dưới ánh đèn tù mù.
Niềm thương cảm trào dâng khi chúng tôi chứng kiến bữa ăn của các em học sinh nơi đây. Đến bữa bàn học thành bàn ăn. Trên bàn, mèn mén đựng trong một âu lớn (thực chất là chiếc chậu nhựa cỡ nhỏ) cùng với đó là một nồi canh khoắng mãi mới vớt được miếng bí mỏng tang.
Bữa “tiệc đứng” ấy (vì chúng ăn đứng chứ không ngồi ghế), tôi đồ rằng vì có đoàn thiện nguyện viên dưới xuôi lên trao quà nên các em mới có thêm đĩa thịt kho trong khẩu phần ăn. Bởi, thấy chúng cứ hớn hở chí chóe nhau và loáng cái đĩa thịt đã hết veo, quanh miệng mấy đứa bé con mỡ mòng bóng nhẫy. Có lẽ chúng ít khi nào được ăn một bữa ngon thỏa thuê đến thế!
Còn khi đến một tỉnh miền núi được đánh giá trù phú hơn Hà Giang là Lào Cai cũng bắt gặp những hình ảnh xúc động không kém. Trên con đường dốc lên Trường Trung học cơ sở Sảng Ma Sáo (huyện Bát Xát, tỉnh Lào Cai), chúng tôi gặp người phụ trách bếp ăn của trường Vừ A Sáo đang cõng chiếc gùi nặng trên lưng. Mặt lấm tấm mồ hôi, anh Sáo bảo vừa đi hộ xuống chợ mua thức ăn cho các em học sinh cách đó hơn 5 cây số về và phải nhanh vì sắp đến trưa mất rồi.
Ngó vào chiếc gùi sau lưng anh Sáo chỉ thấy bên trong đựng đầy đậu phụ. Anh bảo đó là thực đơn của các em học sinh trường nội trú dân nuôi Sảng Ma Sáo trưa nay! Tiền ăn chỉ chưa đầy 300.000 đồng/tháng
Thế nhưng để có những bữa ăn đạm bạc như vậy cho các em, các trường học nội trú đã phải nỗ lực rất lớn, dù tiền nhà nước hỗ trợ đã được tăng lên 292.000 đồng/em/tháng, từ 1/3/2011. Mức trước đó chỉ là 140.000 đồng.
“Số tiền này không đủ đảm bảo cho các bữa ăn của học sinh nên hàng tuần các em vẫn phải mang gạo, ngô của nhà góp với nhà trường. Song, vì đời sống của bà con dân tộc còn nhiều khó khăn nên không phải nhà nào cũng sẵn gạo, sẵn ngô cho con em họ mang đi học. Việc để con em đến trường đã là một cố gắng rất lớn rồi, nói gì đến việc đóng góp,” Hiệu trưởng Trường trung học cơ sở Sảng Ma Sáo Vi Hoài Thanh nói.
Cũng trao đổi về vấn đề này, Hiệu trưởng tiểu học Sủng Trái Nguyễn Văn Thuận chia sẻ: “Thấy các trò của mình ăn uống khổ quá, chúng tôi đã tự nguyện trích lương mua thêm gạo hỗ trợ các em hoặc tích cực vận động, kêu gọi hỗ trợ từ các nguồn tài trợ của các tổ chức xã hội, các nhà hảo tâm, từ thiện… Từ khi giá cả tăng, chúng tôi phải tính toán vất vả để có được bữa ăn đạm bạc cho các em."
Ông hiệu trưởng còn than thở vì xăng tăng giá, một xe nước được chở vào đến trung tâm xã đã tăng lên 1.500.000 đồng/4 khối. Với 220 em học sinh thì 4 khối nước không thấm vào đâu, dù các thầy cô và học sinh luôn bảo nhau tằn tiện từng giọt nước.
Để khắc phục khó khăn, nhà trường đang tích cực vận động học sinh ngoài giờ học trồng rau quanh những chỗ đất trống cạnh trường, tổ chức cho các em nuôi gà, lợn, cải thiện đời sống.
Khó khăn là thế mà các thầy cô vùng cao vẫn cố gắng duy trì đều đặn sĩ số lớp, không để các em vì đói mà bỏ lớp, bỏ trường. Và thực sự là một nỗi ám ảnh với những ai được tận mắt thấy bữa cơm đạm bạc của học sinh trường dân tộc nội trú dân nuôi như thế!./.
"Năm 1994 tôi chỉ cần bán 1.000 quả cau là có thể mua được 5 chỉ vàng. Một vụ thu hoạch cau, tôi đã mua được ngôi nhà với giá trị là 10 cây vàng".
Những nàng dâu mới về nhà chồng chưa thạo mua sắm lại rơi vào năm lương thưởng kém nên để được đẹp mặt, được lòng… nhiều nàng dâu thời @ đã phải đau đầu tính toán. Đây là chủ đề được các nàng dâu trẻ bàn tán xôn xao trong dịp cận tết.
Thưởng tết bèo bọt, giá cả leo thang khiến các bà nội trợ đau đầu tính cách tiết kiệm chi tiêu tết. Săn hàng giảm giá, mua chung, mua tận gốc, về quê sắm tết, tự chế biến... là những chiêu mà bà nội trợ rỉ tai nhau để thu vén cho được một cái tết ấm cúng.
Họ từng có một thời chưa xa tiêu tiền như nước nhưng giờ đây họ đang méo mặt, học cách tiết kiệm cho những khoản chi không thể tiết kiệm hơn cho cái tết đang đến gần.
Khảo sát tiến hành với 50 doanh nghiệp thuộc các ngành nghề khác nhau cho thấy, gần một nửa không thưởng Tết cho nhân viên. Số còn lại chủ yếu chỉ trả tháng lương thứ 13 như quy định của Luật Lao động.
Thứ trưởng Bộ Tài chính Vũ Thị Mai vừa ký quyết định kiểm tra việc chấp hành pháp luật về giá và thuế đối với một số hàng hóa thiết yếu, trong đó có một số mặt hàng thường xuyên tăng giá thời gian qua như sữa bột trẻ em, thép...
Thực hiện Nghị quyết 11/NQ-CP của Chính phủ về kiềm chế lạm phát, Hà Nội và TP.Hồ Chí Minh đã triển khai kế hoạch bình ổn giá và được mở rộng đến tận các chợ dân sinh, các siêu thị nhằm phục vụ người dân một cách hiệu quả nhất.
Cách thức kiềm chế lạm phát đang đi đúng hướng. Để hiệu quả hơn nữa, phải thực hiện tiết kiệm toàn diện, như tiết giảm đầu tư công, tiết chế tiêu dùng hàng xa xỉ, sử dụng tối đa hàng tái chế…
Giá các mặt hàng lương thực, thực phẩm thiết yếu trong danh mục hàng bình ổn giá sẽ được phép điều chỉnh tăng giảm khi có biến động thay vì cố định một mức như năm trước.
Chánh văn phòng Ủy ban An toàn giao thông (ATGT) quốc gia Thân Văn Thanh cho biết, dịp Tết Nguyên đán vừa qua, tuy tai nạn giao thông (TNGT) nhìn chung giảm cả ba tiêu chí, nhưng có một tình trạng đáng báo động: Chỉ thống kê tại ba bệnh viện lớn gồm Việt Ðức, Chợ Rẫy và T.Ư Huế, số người bị chấn thương sọ não vì TNGT đã tăng 8% so với dịp Tết năm trước, với khoảng 400 người.
Theo các chuyên gia, mặc dù chiếm tỷ trọng trên 50% trong cơ cấu điện thương phẩm nhưng việc sử dụng điện trong sản xuất, xây dựng hiện vẫn rất lãng phí.
Ba tháng cuối cùng của mùa khô năm nay, từ tháng 3 đến tháng 5, được dự báo có thể không rơi vào cảnh khô hạn như cùng kỳ năm trước và trời cũng mát mẻ hơn.
Trước tình hình khó khăn do chi phí đầu vào và tỷ giá USD/VND cao nên mới đây các doanh nghiệp vận tải hàng không (HK) đã có văn bản kiến nghị cho phép tăng trần giá vé máy bay nội địa kể từ tháng 3-2011 (giá trần tuyến Hà Nội - TPHCM hiện là 2,03 triệu đồng). Theo đó Vietnam Airlines kiến nghị tăng trần giá vé máy bay tuyến Hà Nội - TPHCM lên 2,4 triệu đồng, Jetstar Pacific kiến nghị tăng lên 4 triệu đồng, còn Air Mekong kiến nghị tăng 30%.
“Thiếu một đại diện chủ sở hữu tập trung, duy nhất, chuyên nghiệp thì các DNNN không chỉ lâm vào cảnh oái oăm “lắm cha con khó lấy chồng” mà còn tiếp tục phải đối mặt với thực trạng đã kéo dài và gần như mạn tính là “cha chung không ai khóc””.
“Quy định về doanh nghiệp nhà nước tại Dự thảo Luật Doanh nghiệp sửa đổi (lần 4) là một bước lùi so với Dự thảo (lần 1). Bởi trước đó, Dự thảo Luật đã nêu rất rõ quan điểm cần phải có một cơ quan quản lý độc lập, tách bạch chức năng quản lý nhà nước ra khỏi công việc quản lý kinh doanh và không để cơ chế chủ quản như hiện nay.”
Nhà đàm phán sắc sảo về WTO đã 72 tuổi, là cố vấn của đoàn đàm phán các hiệp định TPP và EU sáng nay dậy sớm, mặc quần “lửng” ngắn xuống phòng internet khách sạn ngồi kiểm tra email.
Môi trường kinh doanh kém, Việt Nam mất thu nhập 7.000 USD, thất thu thương mại 37 tỷ USD vì thủ tục xuất nhập khẩu, 7 tháng CPI mới chỉ tăng 1,62%, nửa đầu tháng 7 tiếp tục nhập siêu 260 triệu USD ..
Với sự kiện giàn khoan Hải Dương 981 cùng tham vọng và thực lực của Trung Quốc cũng như những tuyên bố bất chấp dư luận quốc tế của giới lãnh đạo nước này trong thời gian qua đã đặt Việt Nam trước việc phải chấp nhận một thực tế là trong giai đoạn tới, đất nước sẽ phải phát triển kinh tế trong điều kiện không có có môi trường hoàn toàn thuận lợi do những lo ngại về bất ổn.
Việc tách bạch chức năng vừa quản lý nhà nước vừa quản lý doanh nghiệp, hạn chế khả năng chính sách đưa ra bị chi phối bởi lợi ích ngành... là yêu cầu cần thiết nhằm nâng cao hiệu quả hoạt động của doanh nghiệp nhà nước.
Các nước lớn đóng vai trò rất quan trọng trong việc dàn xếp các cuộc xung đột mang tính quốc tế và nhiều khi họ sử dụng các vấn đề của thiên hạ để phục vụ cho những tính toán của riêng mình
Trong bản kết luận thanh tra gửi Thủ tướng, Thanh tra Chính phủ có kiến nghị kiểm điểm cá nhân, tổ chức có liên quan nhưng sai phạm của lãnh đạo VCCI chưa đến mức phải xử lý kỷ luật.
Sau gần 25 năm đổi mới, bộ mặt kinh tế, xã hội Việt Nam đã khác hẳn. So với 10 năm trước, đời sống của dân chúng nói chung hiện nay được cải thiện nhiều, vị trí của Việt Nam trên thế giới cũng tăng lên đáng kể. Rõ ràng ở đây có vấn đề hiệu suất phát triển, có khả năng bỏ lỡ các cơ hội mà nguyên nhân sâu xa nằm ở cơ chế, ở sự chậm hoàn thiện cơ chế thị trường, ở năng lực nắm bắt cơ hội, và việc thực thi các chính sách, vì các điều kiện về bối cảnh khu vực và cơ hội phát triển Việt Nam không bất lợi so với các nước lân cận.
Bàn cờ kinh tế VN bị chia thành rất nhiều mảnh nhỏ. Các mảnh này thường bị chi phối bởi các nhóm độc quyền và đặc quyền. Điểm yếu cơ bản nhất trong mô hình tăng trưởng của Việt Nam là tăng trưởng chủ yếu nhờ vào việc bán tài nguyên và gia công trình độ thấp, nhờ vào tăng lượng đầu tư và lấy khu vực kinh tế nhà nước vốn kém hiệu quả làm chủ đạo.
Việt Nam tăng 18 bậc lên vị trí thứ 71 trong bảng chỉ số về môi trường thương mại toàn cầu năm 2010 vừa được WEF công bố. Trong tổng số 125 nền kinh tế được WEF xem xét năm nay Singapore và Hồng Công tiếp tục dẫn đầu thế giới về phương diện tạo điều kiện thuận lợi cho tăng cường trao đổi thương mại toàn cầu.
Hiện nay quy mô của các vùng kinh tế trọng điểm (VKTTĐ) đã mở rộng đến gấn 25% diện tích và chiếm khoảng 70% thu nhập kinh tế của cả nước. Một vấn đề đặt ra là: quan điểm ngày càng mở rộng quy mô diện tích của các VKTTĐ của Việt Nam có hợp lý hay không? Làm thế nào để các VKTTĐ phải thực sự là động lực tăng trưởng và phát triển kinh tế của cả nước ,có một thế đứng vững chắc trong tương lai nhằm thực hiện mục tiêu phát triển bền vững quốc gia.
Ngày 17-5, Bộ Kế hoạch và Đầu tư (KH-ĐT) đã tổ chức hội thảo tham vấn cho dự thảo Kế hoạch phát triển kinh tế - xã hội (KT-XH) 5 năm 2011-2015, với sự tham gia của đại diện các cơ quan quốc tế. Nội dung chủ yếu nêu lên bức tranh toàn cảnh về KT-XH, cùng những vấn đề liên quan khi nước ta bước vào giai đoạn "đệm" chuyển tiếp để cơ bản trở thành nước công nghiệp hóa vào năm 2020.
Bên cạnh những vấn đề quản lý đô thị, trung tâm hành chính quốc gia… thì bài toán kinh tế là băn khoăn lớn nhất khi Ủy ban Thường vụ Quốc hội cho ý kiến về đồ án quy hoạch chung xây dựng Thủ đô, sáng 11/5.
Kể từ khi khu kinh tế ven biển đầu tiên là Chu Lai được thành lập năm 2003, đến nay đã có 14 khu kinh tế biển được thành lập, gồm 2 khu ở đồng bằng sông Hồng, 10 khu ở vùng duyên hải miền Trung và 2 khu ở miền Nam. Theo Quy hoạch phát triển các KKT biển đến năm 2020 cả nước sẽ có 15 khu kinh tế biển với kinh phí đầu tư khoảng 162.000 tỷ đồng và tạo việc làm cho khoảng 500.000 ngàn người.
Tại bài viết mới nhất trên blog của mình, TS. Trần Công Hòa đã phân tích và đưa ra một số khuyến nghị về hoạch định chính sách và điều hành nền kinh tế 2010: tiếp tục giảm giá VND; cắt giảm chi tiêu công; tăng tính độc lập của NHNN; kiên quyết cho phá sản những doanh nghiệp nhà nước làm ăn thua lỗ; điều chỉnh chính sách thuế ở một số lĩnh vực theo phương thức lũy tiến; phát triển công nghiệp phụ trợ;...
Tăng trưởng luôn luôn là một cuộc trường chinh. Vì vậy, không thể chỉ vì tăng trưởng ngắn hạn mà hy sinh sự ổn định và bền vững trong dài hạn. Cổ nhân ngày xưa có câu “dục tốc bất đạt”, không những thế cái giá phải trả cho kinh tế bất ổn rất lớn, chỉ cần nhìn sang mấy nước xung quanh như Thái Lan, Indonesia hay Philippines là có thể thấy rất rõ điều này.
Cải cách cơ cấu là một đòi hỏi nghiệt ngã đối với tất cả các nước muốn tiến bước trên con đường đi đến phồn vinh. Thế nhưng, có nhiều nước không chủ động vượt qua đòi hỏi này khi tình thế kinh tế còn thuận lợi và thường bắt đầu nó quá muộn khi đất nước đã rơi vào khủng hoảng. Điều này lý giải tại sao nhiều nước có khởi đầu tốt nhưng rồi sa lầy trong cạm bẫy của mức thu nhập trung bình ...
Năm 2009, tăng trưởng GDP đạt 5,32%; lạm phát được kiềm chế dưới 7%; hệ số ICOR là 5, 16. Những con số này có thể cho cảm nhận kinh tế vĩ mô đang ở tình trạng khá ổn định. Tuy nhiên Tổng cục Thống kê cho rằng các cân đối vĩ mô chưa thật vững chắc, bất bình đẳng giầu nghèo tăng, chậm được khắc phục,...
Nền kinh tế của Việt Nam đã và đang ngày một trở nên phức tạp hơn, với các cơ chế, thị trường, tổ chức và lực lượng kinh tế mới ra đời trong suốt hơn hai thập niên đổi mới. Sự gấp gáp của cuộc đua tranh kinh tế được nhân lên bằng hành trình hội nhập, trong đó Việt Nam là thành viên mới của WTO.