- Ốc móng tay xào tỏi
Mùa hè đi du lịch biển, ngoài cá, tôm, cua, ghẹ… chúng ta còn có cơ hội thưởng thức nhiều món ăn độc đáo từ sò và ốc. Có thể nói loài động vật nhuyễn thể hai mảnh giáp ở vùng biển tây nam thật vô cùng đa dạng và phong phú, đặc biệt là ốc biển.
- Món ngon dân dã từ ốc đắng
Ốc đắng mình tròn, to cỡ đầu ngón trỏ (cũng có khi lớn hơn), vỏ màu nâu thẫm, đuôi nhọn, trôn ốc xoắn nhặt (tương tự như ốc gạo) thường sống ở các ao, hồ, sông, rạch đồng bằng miền Tây.
- Nước chè Shan tuyết cổ thụ
Suối Giàng bốn mùa bồng bềnh trong mây, không những hấp dẫn du khách bởi khí hậu trong lành, bởi những tiếng khèn, tiếng sáo trao tình của các chàng trai, cô gái Mông mà còn nức tiếng với loại chè Shan tuyết cổ thụ.
- Sứa và các món ăn hấp dẫn
Sứa là loài động vật phù du, thân trong suốt, trông như cái ô, có nhiều “chân” mềm mại để bơi, sống từng đàn thành những thảm sứa dập dềnh trên mặt biển.
- Miếng ngon hè phố ở Hội An
Ở quanh những góc phố của Hội An tồn tại một thế giới ẩm thực đặc trưng, biểu hiện một tính cách văn hóa của phố cổ. Ăn uống bên hè phố là một cách ăn dân dã không cầu kỳ, kiểu cách... Ở đó người ta ăn uống một cách thoải mái, tự nhiên theo kiểu ưa gì ăn nấy, thời khắc nào cũng có.
- Bánh canh Nam Phổ
Nam Phổ là một ngôi làng cổ gần thành phố Huế (nay thuộc xã Phú Thượng, huyện Phú Vang, Thừa Thiên Huế), được biết nhiều với hai món đặc sản: cau và bánh canh. Cau trầu bây giờ không còn người ăn nhưng bánh canh thì vẫn là món ăn bình dân được rất nhiều người ưa chuộng.
- Lạp bò Tri Tôn
Lạp bò - còn gọi lạp xưởng bò, có thể nói là sản phẩm của người Kinh ở An Giang phát triển và nâng cao từ món ngon “tung lò mò”, đặc sản truyền thống nổi tiếng của đồng bào Chăm tỉnh nầy. Và đó là một thức ăn chơi đã khiến những ai đã nếm thử cũng mê cái hương vị hấp dẫn đặc biệt của nó.
- Sương sâm - giải nhiệt ngày hè
Có lẽ phải hơn hai chục năm, hôm nào cũng vậy, cứ đến khoảng 11 giờ trưa thì tiếng rao lảnh lót: “Ai ăn sương sâm hô…n…” của bà Ba lại vang lên trong con hẻm nhà tôi. Thế rồi, bẵng đi một thời gian dài, tôi không còn nghe tiếng rao quen thuộc ấy nữa. Hỏi ra mới biết, vì cuộc sống gia đình khó khăn, bà phải bán nhà đi nơi khác.