Tin kinh tế, tài chính, đầu tư, chứng khoán,tiêu dùng

Đại gia Geleximco Vũ Văn Tiền - Lắm tiền, vợ đẹp

Doanh nhân Vũ Văn Tiền giàu ở sản nghiệp, ở đất đai, ở các dự án đầu tư cả trăm triệu, chục triệu đô …Trước đây, tôi chỉ biết ông có ngân hàng An Bình, công ty chứng khoán An Bình; khu đô thị thành phố Giao lưu – Hà Nội . Hóa ra, ông đầu tư làm ăn trong cả nước. Vũ Văn Tiền nói, bây giờ ông giành hầu hết thời gian để nghỉ ngơi, chiều nào ông cũng đi dạo một tiếng đồng hồ ở khu Lăng Bác, yên tĩnh, trong lành.

Tình cờ, tôi gặp vợ chồng ông chủ tập đoànGeleximco trong hai chuyến đi nước ngoài. Một chuyến đi Ấn Độ và một chuyến đi ba nước châu Âu.
 
Tuy nhà ông và nhà tôi ở gần nhau, cạnh chùa Nam Đồng, nhưng lần đầu làm quen là ông sang nhà tôi chơi. Tôi bảo: Bần gia ở cạnh phú gia!

Ấy là nói cho vui , bởi vì mọi sự so sánh đều khập khiểng. Cũng như nhà giàu có vợ đẹp là chuyện bình thường.

Nhưng, tôi đồ rằng, vợ ông đến với ông khi còn ở “Thủa hàn vi”. Bởi vì, ba cô con gái của họ giờ đã lớn khôn. Cô con gái đầu 20 tuổi đang học đại học ở Anh, cô con gái thứ hai, 18 tuổi cũng du học ở Anh, cô con gái thứ ba đang học phổ thông trung học. Các con ông đã lớn, dù ông mới ngoài tuổi 50 (Ông sinh năm 1959, tuổi Hợi).

Nghĩa là, họ lấy nhau vì tình yêu.

Lấy nhau vì tình yêu mới bền chặt, có phải thế không?!

Những chuyến đi ấy, tôi thấy vợ chồng ông luôn quấn quýt bên nhau. Khi tôi, Lê Kiên Thành, Hoàng Quang Thuận và Liên Hương do mãi đi khám phá phố phường ở đất nước Ấn Độ huyền bí, suýt lỡ máy bay. Chính vợ ông đã nhắn tin báo cho chúng tôi phải về gấp vì đoàn đã rời khách sạn ra sân bay rồi.

Hôm kia, sang nhà ông chơi, tôi thấy bức chân dung vợ ông treo ngay chỗ ông vẫn thường ngồi tiếp những người quen, hỏi ông, bà nhà đi đâu? ông bảo đang ở Quảng Ninh, quản lý khách sạn dưới đó.

Tôi nhớ một lần, chúng tôi họp giao ban gì đó ở Quảng Ninh, nhà báo Đức Đông, phó tổng biên tập báo Ngân Hàng rủ tôi đi uống bia. Tôi hỏi đi đâu? Đông nói đến chổ khách sạn ông Tiền. Đó là lần đầu tiên tôi gặp Mai, vợ ông. Tôi đâu ngờ đại gia Vũ Văn Tiền ở cạnh nhà tôi đã có một khách sạn ở chỗ đắc địa ngay bên bờ vịnh Hạ Long tuyệt đẹp, kỳ quan thiên nhiên thế giới. Tôi cứ nghĩ ông chỉ làm ăn ở Hà Nội!

Khách sạn Hạ Long Dream - một trong những tài sản của ông

Bữa cơm của những người Việt ở Đức mời các doanh nhân Việt Nam tại “Nhà Việt Nam” ở Béc-Lin, tôi thấy vợ ông mang thức ăn, nước giải khát đến tận bàn ông ngồi. Vợ chiều chồng là việc đương nhiên, nhưng, có phải người vợ nào cũng được thế đâu, nhất là những người vợ đẹp.

Bữa đi du ngoạn trên sông Thames ở thủ đô Luân Đôn của nước Anh, tôi có hỏi Mai: Làm vợ người giàu khó không? Mai cười: Giàu ở đâu chớ em có nhìn thấy TIỀN đâu ! Tôi bảo, TIỀN nằm ở trong sản nghiệp, nằm ở ngân hàng, ở chứng khoán … Người giàu bây giời có ai để tiền trong két sắt.

Hôm kia, gặp Vũ Văn Tiền, tôi nhắc lại câu nói đó, Vũ Văn Tiền cười : nhà em nói vui thôi!

Tất nhiên, vợ ông là một người quản lý khách sạn, cũng là một doanh nhân, hẳn biết rõ doanh nhân bây giờ như doanh nhân Vũ Văn Tiền giàu ở sản nghiệp, ở đất đai, ở các dự án đầu tư cả trăm triệu, chục triệu đô …

Trước đây, tôi chỉ biết ông có ngân hàng An Bình, công ty chứng khoán An Bình; khu đô thị thành phố Giao lưu – Hà Nội . Hóa ra, ông đầu tư làm ăn trong cả nước.

Đọc tài liệu ông đưa cho tôi, tôi thực sự ngạc nhiên.

Công ty cổ phần xi măng Thăng Long I đầu tư 400 triệu đô la , xi măng Thăng long II đầu tư 350 triệu đô la đều ở Quảng Ninh; Công ty cổ phần xi măng Thăng Long An Phú (Bình Phước) đầu tư 250 triệu đô la; Công ty cổ phần giấy An Hòa (Tuyên Quang) đầu tư 200 triệu đô la; Công ty cổ phần nhiệt điện Thăng Long (Quảng Ninh ) đầu tư 800 triệu đô la ; Công ty sản xuất phụ tùng ô tô xe máy Việt Nam VAP (Hưng Yên ) đầu tư 90 triệu đô la, … Những con số làm người ta giật mình!

Rồi Công ty cổ phần đầu tư cảng Cái Lân; Trung tâm thương mại Cần Thơ; Khách sạn Hạ Long Dream; khách sạn Thái Bình Dream; Công ty đầu tư bất động sản An Bình ( TP HCM ); Khu đô thị Cái Dăm ( Quảng Ninh ); Khu đô thị sinh thái Hà Phong- Vĩnh Phúc; khu đô thị sinh thái và sân gôn Phú Mãn – Hà Tây (Giờ là HN ); Khu đô thị mới Nam Láng Hòa Lạc; công ty cổ phần thương mại SO FIA; Viện quản lý toàn cầu Việt Nam; Công ty cổ phần tập đoàn công nghệ CMC …

Tôi không muốn kể nữa vì sợ bạn đọc mệt, đọc nhiều dự án và số tiền đầu tư lớn thế mà không phải của mình, chính tôi cũng mệt. Giả sử tôi có nhiều tiền thế, đầu tư nhiều nơi thế chắc còn mệt hơn!

Tôi đoán, doanh nhân Vũ Văn Tiền cũng mệt lắm!

Trò chuyện với ông tại nhà, tôi mới biết ông đang nghỉ dưỡng bệnh . Ông vừa đi Mỹ về cũng vì cái bệnh gan này. Ông đi chữa ở Mỹ, đang gặp thầy, gặp thuốc. Ông nói, đã 7 năm nay rồi, cái gan của ông không được tốt lắm.

Tôi bảo, người Việt mình bị bệnh gan nhiều lắm, chẳng sao đâu, chỉ cần điều chỉnh ăn uống, nghỉ ngơi, tập luyện đều đặn là ổn.

Vũ Văn Tiền nói, bây giờ ông giành hầu hết thời gian để nghỉ ngơi, chiều nào ông cũng đi dạo một tiếng đồng hồ ở khu Lăng Bác, yên tĩnh, trong lành. Công việc của tập đoàn, ông tạm giao cho doanh nhân Vũ Văn Hậu em ruột ông.

Bất giác, tôi lại nhìn bức chân dung vợ ông treo ở trên tường. Một người vợ dịu dàng, xinh đẹp, biết yêu thương chồng, cũng là một phương thuốc kỳ diệu …

Tôi những lo. Đã quen biết nhau nhiều năm, nên cũng băn khoăn không biết thời buổi khó khăn này, ông chủ họ Vũ cùng quê với vợ tôi dưới Tiền Hải, Thái Bình có sao không?

Khi gặp ông, tôi hỏi cái điều tôi lo đó. Ông cười: Trụ sở của tập đoàn đã chuyển ra 36 Hoàng Cầu rồi anh ạ.

Ra thế. Tòa nhà 18 tầng choáng lộn bền bờ hồ Đống Đa, nơi ai đi qua cũng ngước nhìn giờ là trụ sở của tập đoàn ông.

Văn phòng mới của ông chuyển về tòa nhà 16 tầng ở Hoàng Cầu

Ông cho biết, trụ sở tập đoàn làm việc cùng lắm chỉ hết 10 tầng, còn lại là trung tâm thương mại, là …

Tôi lại hỏi cái lo khác, chỗ ngân hàng An Bình một dạo khó khăn, giờ ra sao? Ông bảo đã có hai đối tác cỡ bự tham gia, vốn pháp định đã nâng lên trên 3 ngàn tỷ đồng, đang phát triển tốt. Ừ phải, báo chí đã đưa việc này. Mừng cho ông.

Ông tâm sự với tôi rằng, đất trụ sở cũ ông đã bỏ tiền mua hoàn toàn, dự kiến sẽ phá đi, xây lên một …

Một khu đất vàng, ngay ở trung tâm, lợi thế cạnh tranh rất lớn.

Tôi nhìn cái số nhà 64 quen thuộc, nơi tôi vẫn đứng chờ xe đưa đón bao năm, sắp tới sẽ là một tòa nhà tráng lệ, nguy nga. Đất đẻ ra tiền, tiền lại đẻ ra nhiều tiền…

Cái con người gầy, nhỏ, ít nói, có nụ cười hiền lành, hình như chẳng bao giờ to tiếng với ai, giữa những ông chủ to béo, ồn ào… Làm tôi rất ngạc nhiên. Tôi cứ tưởng ông, như một số đại gia có gốc gác nông dân khi phất lên thường hay chứng tỏ mình…

Hóa ra, ông làm ăn khá bài bản, tính toán khá kỹ càng, khi trò chuyện thân mật, ông cũng là người có chính kiến, ghét bọn tham nhũng, ghét lũ bất tài mà vênh váo…!

Ông có cả một thông điệp được in ra trong một tài liệu giới thiệu về tập đoàn của ông. Trong thông điệp có nói đến TẦM NHÌN, đến SỨ MỆNH với các giá trị cốt lõi như: ĐOÀN KẾT; TÂM HUYẾT; SÁNG TẠO; HIỆU QUẢ; CHIA SẺ.

“Mục tiêu chung: Xây dựng GELEXIMCO thành một tập đoàn sản xuất và đầu tư hàng đầu trong nước, mang tầm khu vực và quôc tế”.

Tôi đọc câu này trong thông điệp của ông và cảm thấy những ý nghĩ của tôi trước đây về ông giờ đã thay đổi.

Thì ra, đánh giá con người không nên nhìn vẻ bề ngoài.

Thì ra, được mất ở đời thật khó!

Tôi nhớ, có lần, đúng hơn là khi tôi viết một cuốn sách “Ai là người giàu nhất Việt Nam”, tôi có hỏi ông: Người ta bảo, Vũ Văn Tiền là người giàu nhất Việt Nam, đúng không?

Ông nói với tôi, nhỏ nhẹ: Là một trong những người thôi!

Một trong những tài sản của ông chủ họ Vũ

Tôi ngồi nhẩm tính: Sản nghiệp của ông, của tập đoàn ông lớn thế, trên 30 ngàn tỷ đồng, chỉ riêng số tiền ông đầu tư ở ngân hàng An Bình đã là 25% cũng đã ghê rồi!

Tôi kể cho ông nghe những người giàu ở Việt Nam mà tôi định viết trong cuốn sách của mình. Ông cười, cài cười như muốn nói rằng họ cũng thường thôi!

Khi tôi nhắc đến hai nhận vật: Phạm Nhật Vượng chủ tập đoàn TECHNOCOM và Trần Đình Long chủ tập đoàn Hòa Phát, ông có vẻ phục. Ông nói : Họ làm ăn rất bài bản, tiềm lực dồi dào …

Một ông chủ “ Biết mình, biết người” như các cụ ngày xưa thường nói, hẳn là “Trăm trận, trăm thắng”, không biết có đúng vậy không?! Ít nhất, tôi cũng mong cho ông như vậy.

(Theo Tamnhin)

  • Doanh nhân Nguyễn Thị Lan Dung : "Bông hồng Vàng" của miền sơn cước
  • Học hết lớp ba, có bằng của Bill Gates
  • Trở thành “vua mỳ tôm” xứ Nghệ từ hai chỉ vàng
  • Khởi nghiệp bằng bánh mì - tại sao không?
  • Đại gia Việt đọ tiền với tỷ phú thế giới
  • Chuyện nhặt về 'ông chủ Tây Lương nữ quốc'
  • Sinh viên tập làm giàu cách nào?
  • Ourway: Ý tưởng từ cuộc sống
 tinkinhte.com
 tinkinhte.com
 tin kinh te - tinkinhte.com
 tin kinh te - tinkinhte.com

  • Bầu Đức chọn Israel, Bộ Công Thương chọn Trung Quốc
  • Thay 3 giám đốc, làm ăn thua lỗ vì 2 con sư tử đá?
  • Thăng trầm: Con đường ‘bốc hơi’ ngàn tỷ của ông chủ Tôn Hoa Sen
  • Nghề thiết kế cũng cần luật lệ
  • Trò chuyện với doanh nhân: Không buông tay lúc thị trường mỏi mệt
  • Ông Phạm Nhật Vượng: Tôi chỉ tập trung vào việc của mình thôi
  • Quyết đoán nhưng không độc đoán
  • Những đại gia Việt 'siêu' kiếm tiền trong bão kinh tế
  • Túi khôn của doanh nghiệp
  • Đại gia hút thuốc lào, cưỡi Rolls-Royce: Làm khách sạn cho vui!
  • Ông Thân Đức Nam, từ “thầu phụ” đến 37 Hùng Vương
  • Sống sao để lưng đứng thẳng, đầu ngẩng cao