Năm 2007, CEO Hoang D. Quan là Việt kiều Mỹ đầu tiên được giao vị trí Tổng Giám đốc của một ngân hàng Việt Nam, ngân hàng Phát triển Nhà Thành phố Hồ Chí Minh (HDBank). Cách đây 7 tháng, ông trở thành Tổng giám đốc của công ty quản lý quỹ TLM Capital.
Tài chính tiền tệ mới chính là mảng mạnh nhất của ông. Nhưng trước cuộc trở lại này, ông đã phải dừng lại gần 5 năm vì stress nặng và vì căn bệnh viêm màng não... Tất cả đều từ sự căng thẳng quá mức, sức lực bị vắt kiệt. Năm 2003, ông quyết định chuyển hướng công việc, rời khỏi ngân hàng Standard Chartered (Anh) và bắt đầu cuộc phiêu lưu mới, đầu tư vào giáo dục tại Việt Nam.
Trước khi chuyển nghề, ông đang là một CEO có tên tuổi và đầy lợi thế trong lĩnh vực ngân hàng, vậy lĩnh vực giáo dục ở Việt Nam có gì hấp dẫn ông đến thế?
Tôi được đào tạo chuyên ngành tài chính tiền tệ tại Mỹ và đã làm việc trong lĩnh vực này cho ngân hàng tại Mỹ, Singapore và Việt Nam. Tuy nhiên, tôi đã bị stress vì công việc rất nặng, thậm chí còn mắc căn bệnh viêm màng não phải nhập viện. Nằm trong bệnh viện, tôi mới nghĩ đến giá trị của sức khỏe và gia đình.
Làm việc trong lĩnh vực ngân hàng nhiều năm, quá căng thẳng, nó vắt kiệt sức lực của tôi. Chuyển sang lĩnh vực giáo dục, mình sẽ có thời gian cho sức khỏe, gia đình và quan trọng là tôi đang mong muốn có một đứa con. Giờ thì những mong muốn đó đã thành hiện thực.
Và ở lĩnh vực giáo dục, cụ thể là đầu tư vào hệ thống trường mầm non Sunrise Kidz, ông có thu được thành công như trước không?
Chúng tôi đang thành công như dự định. Nhưng nếu hiểu thành công ở góc độ tiền thì không. Tôi coi giáo dục như một tiêu chí căn bản nhất của xã hội mà ai cũng phải có, vì thế đầu tư vào đây chỉ là để củng cố cái tiêu chí căn bản đó của xã hội.
Nhưng ở Việt Nam, giới đầu tư từ mười năm qua đã coi giáo dục và y tế là hai lĩnh vực đầu tư kiếm bộn tiền nhất, dễ làm nhất và sự thực thì hầu hết các trường dân lập đều kiếm bộn tiền?
Đó là quan điểm riêng nhưng không một quốc gia nào thực sự tôn trọng giáo dục mà lại đi coi giáo dục là lĩnh vực để “làm ăn” cả.
Không lẽ họ làm giáo dục từ thiện, và còn quyền lợi của các nhà đầu tư tư nhân nữa, họ bỏ tiền túi ra là để kiếm tiền chứ?
Đúng, đầu tư vào giáo dục không phải làm từ thiện, nhưng lợi nhuận kiếm được trong lĩnh vực này không phải là khoản siêu lợi nhuận như một số lĩnh vực khác. Tôi muốn trẻ em Việt Nam được hưởng đầy đủ những giá trị giáo dục theo tiêu chuẩn cao của Mỹ. Nhưng vì nước mình còn nghèo nên nhiệm vụ của tôi là đưa tiêu chuẩn đó đến với các gia đình có mức thu nhập trung bình chứ không chỉ để phục vụ các gia đình giàu có.
Ở lĩnh vực ngân hàng ông đang kiếm được rất nhiều tiền, ông từ bỏ nó để chuyển sang lĩnh vực giáo dục và chấp nhận cách ném tiền ra như vậy mà chưa thu được gì. Xin được hỏi thẳng, ông đang làm việc đó vì cái gì vậy?
Tại Mỹ và một số nước, có những người thành danh trong các lĩnh vực kinh doanh, sau đó quay sang đầu tư vào giáo dục, không phải để kiếm lời và tất nhiên cũng không lỗ, nhưng họ để lại tên tuổi hàng trăm năm. Tôi cũng muốn thế.
Các trường tư nhân nổi tiếng ở nước ngoài hầu hết đều có lãi cao, dù người đầu tư không thu nhiều lợi nhuận. Còn với cách thu phí như hiện tại, liệu có thể phát triển mạnh mẽ?
Đó là một kế hoạch bài bản và dài hơi. Một tư duy đầu tư chiến lược có thời hạn tối thiểu 20 năm trở lên và vì thế, không vội vàng, không chụp giật từng đồng, tôi muốn đầu tư lâu dài, đầu tư cho một thương hiệu, một tên tuổi cho mai sau.
Vậy tại sao ông lại quay lại làm CEO cho lĩnh vực ngân hàng và giờ đây đang làm Tổng giám đốc cho Công ty quản lý quỹ TLM Capital trong khi kế hoạch với giáo dục còn chưa xong?
Tôi chưa bao giờ có định rời xa lĩnh vực tài chính, tôi chỉ dành cho mình một thời gian để nghỉ ngơi vì sức khỏe không tốt. Năm 2007, tại cuộc họp với IMF/WB, tôi nhận được lời mời làm CEO cho HDBank. Và khi thời cơ đến, tôi đã chính thức quay trở lại lĩnh vực sở trường của mình.
Vài năm gần đây, khái niệm CEO đang phổ biến hơn, nhưng thực sự vai trò của CEO là gì không phải ai cũng rõ, gọi họ là thế hệ doanh nhân mới có đúng không, thưa ông?
Đúng nhưng không đủ. Nói cụ thể hơn thì trên quốc tế, người ta chỉ quan tâm đến một nhóm nhỏ những người có tiếng nói đặc biệt của một số tập đoàn có khả năng. Đó thực sự là những CEO có vai trò và tiếng nói không chỉ ảnh hưởng đến tập đoàn của mình mà còn ảnh hưởng tới cả nền kinh tế.
Chẳng hạn, ở Việt Nam, khi nhắc đến các vấn đề thị trường, người ta sẽ nghe xem, ở lĩnh vực cà phê thì ông David Thái nói gì, lĩnh vực bảo hiểm chị Lâm nói gì, và ở tài chính tiền tệ ông Hoàng (là tôi) nói cái gì. Trong tương lai, tôi hi vọng cả lĩnh vực mầm non người ta cũng sẽ nghe xem ông Hoàng nói gì (cười).
Vai trò của một CEO rất lớn, tên tuổi của ông trong lĩnh vực này cũng đã được tôn trọng, vậy ông sẽ thể hiện vai trò của mình ở một công ty quản lý quỹ mới đi vào hoạt động như thế nào khi nó phải đối đầu với hàng loạt các công ty, tập đoàn có trước rất hùng mạnh?
Chúng tôi mới hoạt động hơn sáu tháng và đang quản lý khoảng 10 triệu USD trong khi có nhiều Quỹ khác của trong nước và nước ngoài đang hoạt động trước, quản lý tới cả trăm triệu, thậm chí nhiều tỷ USD. Nhưng họ hoạt động trước nên họ đang mắc phải những vấn đề khó khăn riêng và không dễ để xử lý còn chúng tôi không hề có “bệnh” đó vì thành lập sau.
Về cá nhân, trước hết, tôi phải sử dụng đến sở trường của mình trong lĩnh vực ngân hàng, tức là phải tìm cho ra cách để đầu tư trúng nhất, đem lại lợi ích cao nhất. Nhưng điều này lại không dễ. Bạn cũng biết, bất động sản, chứng khoán, tiền tệ vốn nhiều rủi ro với tất cả các nhà đầu tư. Vì thế, quan điểm của tôi là phải làm sao để bảo toàn vốn và trên cơ sở đó, phải làm cho sinh sôi lợi nhuận ở mức tốt nhất.
Muốn thế, bài toán là phải quản lý từ các khoản đầu tư để sao cho, nếu có khoản nào bị sụt giảm thì cũng sụt giảm ở mức thấp nhất so với thị trường còn khoản nào thu lợi thì cố gắng thu lợi cao nhất. Từ tổng thể các gói đầu tư sẽ phải đảm bảo sao cho, mức lợi nhuận chung cao nhất so với mặt bằng thị trường, mà tôi dùng một khái niệm cá nhân là “vượt thắng thị trường”.
Trong lĩnh vực này, có lẽ ở Việt Nam, chưa có ai có nhiều kinh nghiệm hơn tôi. Tôi có hơn mười chín năm làm việc ở nước ngoài và trong nước, tôi đã trải qua tới 5 cuộc khủng hoảng và suy thoái. Đó là kinh nghiệm không sách vở nào dạy được.
Nhưng con đường của ông có lẽ không dễ dàng, nhất là với những đối thủ nặng ký là các quỹ đầu tư của nước ngoài với số vốn khổng lồ và kinh nghiệm cũng không ít. Người ta đã nói nhiều đến sự giật dây hay thao túng thị trường chứng khoán vài năm vừa rồi của họ?
Tôi cho rằng thị trường nào cũng có sự giật dây và thao túng, vấn đề là có thừa nhận hoặc có nắm rõ là ai đang giật dây thị trường hay không.
Khi một quỹ đầu tư nước ngoài với số vốn lên đến vài tỷ, thậm chí vài chục, vài trăm tỷ USD chuyển hướng đầu tư sang Việt Nam, chắc chắn họ phải thuyết phục được các nhà đầu tư của họ rằng, Việt Nam sẽ đem lại lợi nhuận lớn hơn các thị trường khác ở châu Á. Lợi nhuận bất thường đó ở đâu ra vậy, nếu không phải là sự chi phối và tìm cách khống chế, giật dây thị trường.
Tuy tổng số giao dịch của thị trường trong nước đã tăng nhanh nhưng vẫn không khó để những quỹ đó thao túng. Bởi thị trường của Việt Nam không chuyên nghiệp, dàn trải trên đa số các nhà đầu tư nghiệp dư và bầy đàn. Càng bầy đàn mà càng nghiệp dư thì càng là miếng bánh béo bở cho những bàn tay phù thủy điều khiển theo ý họ.
Vậy ông làm gì để “thắng” lại những ông lớn như thế trong kinh doanh cũng như thuyết phục các nhà đầu tư quốc tế, Hàn Quốc và Việt Nam giao tiền cho Quỹ của mình?
Điều này không khó. Xuất phát từ tư thế kinh doanh của chúng tôi khác họ, vì chúng tôi là Quỹ trong nước, sống hay chết đều dựa vào sự lớn mạnh của thị trường này, chúng tôi không thể chụp giật, phù phép để lôi kéo các nhà đầu tư bầy đàn đi theo, rồi chốt hạ và ù té ra khỏi thị trường này được. Họ có thể chốt hạ bất cứ lúc nào và ra đi khỏi thị trường sau khi đã vơ vét lớn, chia lợi nhuận cho các nhà đầu tư nước ngoài xong.
Chúng tôi thì ý thức rất rõ, thị trường tài chính ở nước cũng là miếng bánh của chúng tôi, của nhiều quỹ khác nữa. Nếu chúng tôi để họ vơ vét và rút ruột thị trường rồi ra đi thì chúng tôi còn gì để tồn tại. Cho nên, quan điểm của tôi là phải bảo vệ bằng được thị trường tiền tệ của Việt Nam.
Ông nghĩ sao về tiềm lực của mình, làm sao chống lại được họ?
Trước hết, chúng tôi phải làm tốt công việc của chính mình là đầu tư đúng, đem lại hiệu quả cao nhất để khách hàng tin tưởng, từ đó, họ và những người khác sẽ rót thêm tiền vào quỹ cho chúng tôi và chúng tôi sẽ lớn mạnh hơn bây giờ.
Hơn nữa, chúng tôi có lợi thế từ sự liên minh của ba thành viên là Thăng Long Invest, Hadico Finance và Công ty Chứng khoán Meritz của Hàn Quốc nên có sở trường, kinh nghiệm trên các thị trường chứng khoán, bất động sản, chúng tôi lại không có những khó khăn như các quỹ đi trước.
Từ đó, mục tiêu của chúng tôi là trong vòng ba năm sẽ vươn lên, trở thành một trong năm quỹ đầu tư lớn nhất Việt Nam. Ở vị trí đó, chúng tôi sẽ làm được nhiều việc hơn, kể cả việc đối phó với những trò rút ruột thị trường tiền tệ cũng như bảo vệ sự phát triển lành mạnh của thị trường này.
Mặt khác, chúng tôi không đơn độc khi muốn bảo vệ sự lành mạnh của thị trường tiền tệ Việt Nam. Dần dần, các nhà quản lý quỹ khác khi phải dựa vào thị trường này để sinh tồn cũng sẽ hiểu ra và cùng hành động như chúng tôi thôi.
Xin ông một câu hỏi cuối, trong 20 năm nữa, lĩnh vực giáo dục hay ngân hàng mà ông đầu tư sẽ trở nên quan trọng nhất trong sự nghiệp của ông?
20 năm nữa, giáo dục sẽ trở thành lĩnh vực có tên tuổi, nổi tiếng hơn cả trong xã hội, còn ngân hàng sẽ là lĩnh vực giúp tôi kiếm được nhiều tiền hơn cả./.
Công ty Thụy Tường đã từng nổi tiếng, mấy năm nay tự dưng tụt dốc, làm ăn thua lỗ, lòng người rã rời, ly tán. Liên tiếp thay ba giám đốc, thua lỗ vẫn hoàn thua lỗ, không thể chặn được xu thế thất bại trên thương trường!
Thường xuyên nằm trong Top 10 người giàu nhất sàn chứng khoán nhưng năm nay, ông chủ Tôn Hoa Sen đã rớt xuống Top 20 khi tài khoản “bốc hơi” gần 1.000 tỷ đồng.
Sẽ ít người tin một miếng rèm cửa cũ và một cái áo sơ-mi đã qua sử dụng nhiều lần lại giúp một cô sinh viên chuyên ngành thời trang của Học viện nghệ thuật San Francisco giành giải cao nhất trong một cuộc thi thiết kế thời trang tại Mỹ. Bộ váy làm từ rèm cửa và sơ-mi sau đó đã được trưng bày ở Viện Bảo tàng DeYoung ở San Francisco. Đó là nhà thiết kế trẻ Trần Phương My.
“Vào lúc nhiều người dường như muốn buông tay thì chúng tôi lặng lẽ đầu tư, chuẩn bị nhiều mặt để gia tăng sức cạnh tranh trong thời gian tới”.
Cuối tuần qua, Công ty Viễn Đông Land đã khởi công dự án văn phòng - khách sạn - căn hộ - trung tâm hội nghị và thương mại Viễn Đông Meridian tại số 48 Hùng Vương, quận Hải Châu, thành phố Đà Nẵng. TBKTSG đã có cuộc trò chuyện với ông Nguyễn Tâm Tiến, Tổng giám đốc Viễn Đông Land, xung quanh dự án này.
Doanh nhân Sài Gòn được coi là “đất lành” cho nhiều người lập nghiệp và thành danh. Rất nhiều thương hiệu từ mảnh đất này đã nổi tiếng trong cả nước và quốc tế.
Tổng giám đốc của hãng thời trang IVY Mode khá quen thuộc trong cộng đồng mạng với nick name Tủm. Ngoài ra anh còn là một trong những sáng lập viên phong trào "phượt" ở Hà Nội với bí danh Cao Sơn và, gần đây, lại được hâm mộ với cuốn sách "Me Tây".
“Chúng tôi mong muốn hội tụ các doanh nhân Việt Nam ở nước ngoài có tài, có đức để đầu tư xây dựng đất nước và giúp các doanh nghiệp trong nước thâm nhập thị trường nước ngoài”, ông Phạm Thiếu Hoa, đại diện Tập đoàn Technocom (Nga) trao đổi với Tiền Phong.
Tin ông Trần Bảo Minh rời chức vụ Phó tổng giám đốc Vinamilk cùng ê kíp làm việc gồm sáu giám đốc và các chuyên viên cao cấp khác được cộng đồng doanh nhân bàn tán nhiều, không chỉ về nguyên nhân ra đi mà còn là dấu ấn ông Minh tạo dựng ở công ty sữa hàng đầu của Việt Nam.
Thành công và nổi tiếng bậc nhất về sản phẩm cà phê như hiện nay, nhưng đối với ông David Thái, Chủ tịch Tập đoàn Việt Thái và là người sáng lập ra thương hiệu cà phê Highlands nổi tiếng, thì mục đích của kinh doanh không nằm ở lợi nhuận, mà đó chính là sự đam mê.
Những trăn trở của luật sư Nguyễn Ngọc Bích trong nhiều cuốn sách và bài viết sắc sảo của ông về kinh tế, giáo dục, triết học... đã thu hút được một số lượng lớn độc giả.
Nguyễn Thành Tâm là Việt kiều Mỹ, 17 tuổi về Việt Nam lần đầu và cũng là lần đầu học tiếng Việt, sau đó quay lại Mỹ, bảo vệ hai bằng Đại học Y khoa và Thạc sĩ Quản trị Kinh doanh.
“Thiếu một đại diện chủ sở hữu tập trung, duy nhất, chuyên nghiệp thì các DNNN không chỉ lâm vào cảnh oái oăm “lắm cha con khó lấy chồng” mà còn tiếp tục phải đối mặt với thực trạng đã kéo dài và gần như mạn tính là “cha chung không ai khóc””.
“Quy định về doanh nghiệp nhà nước tại Dự thảo Luật Doanh nghiệp sửa đổi (lần 4) là một bước lùi so với Dự thảo (lần 1). Bởi trước đó, Dự thảo Luật đã nêu rất rõ quan điểm cần phải có một cơ quan quản lý độc lập, tách bạch chức năng quản lý nhà nước ra khỏi công việc quản lý kinh doanh và không để cơ chế chủ quản như hiện nay.”
Nhà đàm phán sắc sảo về WTO đã 72 tuổi, là cố vấn của đoàn đàm phán các hiệp định TPP và EU sáng nay dậy sớm, mặc quần “lửng” ngắn xuống phòng internet khách sạn ngồi kiểm tra email.
Môi trường kinh doanh kém, Việt Nam mất thu nhập 7.000 USD, thất thu thương mại 37 tỷ USD vì thủ tục xuất nhập khẩu, 7 tháng CPI mới chỉ tăng 1,62%, nửa đầu tháng 7 tiếp tục nhập siêu 260 triệu USD ..
Với sự kiện giàn khoan Hải Dương 981 cùng tham vọng và thực lực của Trung Quốc cũng như những tuyên bố bất chấp dư luận quốc tế của giới lãnh đạo nước này trong thời gian qua đã đặt Việt Nam trước việc phải chấp nhận một thực tế là trong giai đoạn tới, đất nước sẽ phải phát triển kinh tế trong điều kiện không có có môi trường hoàn toàn thuận lợi do những lo ngại về bất ổn.
Việc tách bạch chức năng vừa quản lý nhà nước vừa quản lý doanh nghiệp, hạn chế khả năng chính sách đưa ra bị chi phối bởi lợi ích ngành... là yêu cầu cần thiết nhằm nâng cao hiệu quả hoạt động của doanh nghiệp nhà nước.
Các nước lớn đóng vai trò rất quan trọng trong việc dàn xếp các cuộc xung đột mang tính quốc tế và nhiều khi họ sử dụng các vấn đề của thiên hạ để phục vụ cho những tính toán của riêng mình
Trong bản kết luận thanh tra gửi Thủ tướng, Thanh tra Chính phủ có kiến nghị kiểm điểm cá nhân, tổ chức có liên quan nhưng sai phạm của lãnh đạo VCCI chưa đến mức phải xử lý kỷ luật.
Công ty Thụy Tường đã từng nổi tiếng, mấy năm nay tự dưng tụt dốc, làm ăn thua lỗ, lòng người rã rời, ly tán. Liên tiếp thay ba giám đốc, thua lỗ vẫn hoàn thua lỗ, không thể chặn được xu thế thất bại trên thương trường!
Thường xuyên nằm trong Top 10 người giàu nhất sàn chứng khoán nhưng năm nay, ông chủ Tôn Hoa Sen đã rớt xuống Top 20 khi tài khoản “bốc hơi” gần 1.000 tỷ đồng.
Sẽ ít người tin một miếng rèm cửa cũ và một cái áo sơ-mi đã qua sử dụng nhiều lần lại giúp một cô sinh viên chuyên ngành thời trang của Học viện nghệ thuật San Francisco giành giải cao nhất trong một cuộc thi thiết kế thời trang tại Mỹ. Bộ váy làm từ rèm cửa và sơ-mi sau đó đã được trưng bày ở Viện Bảo tàng DeYoung ở San Francisco. Đó là nhà thiết kế trẻ Trần Phương My.
“Vào lúc nhiều người dường như muốn buông tay thì chúng tôi lặng lẽ đầu tư, chuẩn bị nhiều mặt để gia tăng sức cạnh tranh trong thời gian tới”.
“Có lẽ thế hệ sau sẽ không biết nhiều về Mai Kiều Liên nhưng họ sẽ biết về Vinamilk. Bởi Vinamilk sẽ luôn phát triển cùng VN, vì người VN và góp phần làm rạng danh VN” - đó là những chia sẻ của người phụ nữ hai lần được tờ tạp chí uy tín hàng đầu thế giới...
Vingroup, Eximbank, Vinamilk, Nam Long...quả là những đại gia có thể kiếm tiền trong mọi lúc mà không gặp nhiều khó khăn. Dường như họ đã “thửa” cho mình một cỗ máy kiếm tiền hoạt động hữu hiệu trong mọi tình huống.
Các nhà tư vấn chuyên nghiệp vẫn được ví như "túi khôn" của doanh nghiệp. Ông Nguyễn Minh Triết, CEO Công ty Tư vấn chiến lược Strategy Asia, chia sẻ với Doanh Nhân xung quanh việc khi nào thì doanh nghiệp nên sử dụng "túi khôn" này.
Sở hữu 21 khách sạn Mường Thanh từ 2 – 5 sao trên cả nước, nhưng đại gia “điếu cày” Lê Thanh Thản vẫn chỉ tâm niệm “Khách sạn là nghề tay trái để tạo công ăn việc làm cho xã hội, còn nghĩ đến lời lãi ngay thì không ai đi đầu tư khách sạn”.
Thành danh với những chiến lược marketing đột phá trong thị trường nước giải khát của Pepsico, nhưng cuộc đời ông lại mang nhiều duyên nợ với thị trường sữa. Mỗi cuộc dời đổi của ông và đội ngũ đều để lại những thành quả đáng kể và cả điều tiếng.