Tin kinh tế, tài chính, đầu tư, chứng khoán,tiêu dùng

Nhập khẩu rác: Cơ chế cho phép?

Rác thải nhập khẩu tại cảng Hải Phòng
Vì sao thời gian gần đây phát hiện nhiều vụ NK... rác đến thế ? Đó là do các cơ quan chức năng đã hiệu quả, trách nhiệm hơn trong hoạt động. Hay do cơ chế của VN vẫn... hổng ?
 
Nhìn nhận này là quan trọng, vì nếu đó là hiện tượng đơn lẻ, thì chỉ cần điều chỉnh bằng quyết định hành chính là đủ để ngăn chặn. Nhưng nếu đó là ngành kinh doanh, thì phải hình dung quản lý ngành ấy bằng hệ thống pháp lý đầy đủ, chặt chẽ. Vấn đề là ở chỗ, luật pháp của VN công nhận buôn bán, chế biến phế liệu là một ngành kinh doanh.

Rác là nhu cầu ?

Theo thống kê của các cơ quan chức năng, hàng năm có hàng triệu tấn phế liệu làm nguyên liệu cho các ngành sản xuất trong nước được NK qua gần 60 cửa khẩu quốc tế, quốc gia, 49 cảng biển các loại của VN. Trong năm 2007, VN đã nhập tới 1 triệu tấn thép phế liệu, năm 2008 là 1,4 triệu tấn, năm 2009 là trên 2 triệu tấn, năm 2010 dự kiến sẽ nhập khoảng gần 4 triệu tấn. Đó là chưa tính tới khoảng gần 1 triệu tấn nhựa phế liệu, giấy phế liệu và nhiều loại phế liệu khác như đồng, nhôm, linh kiện điện tử...

Thông tin từ Tổng cục Hải quan, trong mọi trường hợp khi bị phát hiện có liên quan tới rác NK, DN đứng tên nhận hàng đều không nhận trách nhiệm thuộc về mình. Đồng thời, cơ quan quản lý nhà nước không đủ chứng cứ để kết luận, hay xử phạt DN. Và do thế, Nhà nước không thể tránh được việc buộc tiêu hủy rác NK ở trong nước thải. Có nghĩa là Nhà nước mất tiền (để tiêu huỷ), còn xã hội thì (về nguyên tắc) phải chịu tác động về môi trường do việc tiêu huỷ này gây ra.

Mặt khác, cách tiêu huỷ rác NK hiện nay là chôn lấp tại các bãi rác. Thế nên, không loại trừ kết quả rác này sẽ được móc lên ngay sau khi chôn lấp. Hay thậm chí được bán luôn tại nơi chôn lấp. Điểm tập kết cuối cùng của loại rác này chính là các cơ sở tái chế. Về bản chất, phế liệu chỉ là tên gọi quản lý, hay thương mại của rác thải đã qua phân loại, xử lý bước đầu. Sau khi NK, phế liệu sẽ qua xử lý ở quy mô công nghiệp để trở thành nguyên liệu tinh phục vụ cho các ngành sản xuất khác. Nhìn từ điểm này và từ sản lượng NK để thấy, VN có nhu cầu thực sự với phế liệu. Do vậy, câu chuyện nhập rác, hay nhập phế liệu tại VN, sẽ quy về vấn đề đầu tiên: thế nào là rác cấm nhập, và thế nào là phế liệu được NK.

Kiểm soát cách nào ?

Tên tiếng Việt của Công ước Basel là công ước về kiểm soát việc vận chuyển qua biên giới chất thải độc hại và việc loại bỏ chúng. VN tham gia Công ước Basel từ ngày 13/3/1995. Và về cơ bản, pháp luật về bảo vệ môi trường, quản lý xuất NK của VN được xây dựng trên cơ sở tham chiếu công ước này, có tính tới đặc thù của quốc gia. Thế nhưng, nếu như Công ước Basel là công ước về sự chủ động của các quốc gia tham gia trong giám sát, vận chuyển, xử lý chất thải nguy hại thì pháp luật VN rất bị động trong hoạt động này.

Cụ thể, pháp luật VN hiện quy định người nhận hàng có thể thực hiện thủ tục NK trong vòng 30 ngày kể từ ngày hàng về cảng. Và tổ chức, cá nhân chỉ phải thông báo cho cơ quan quản lý môi trường địa phương năm ngày trước khi vận chuyển phế liệu NK về kho, bãi tập kết. Điều này có nghĩa là các hoạt động kiểm soát, giám sát môi trường chỉ phát sinh sau khi phế liệu đã NK vào lãnh thổ VN. Trong khi đó, thì tại các hợp đồng ngoại, hoặc hợp đồng dịch vụ tạm nhập, tái xuất cái gọi là phế liệu sang nước thứ ba, bao giờ rác thải cũng được gọi là phế liệu.

Như vậy, chiểu theo các công ước về hàng hải thế giới và pháp luật về xuất NK của VN thì khi bị phát hiện phế liệu là rác thải, người nhận hàng (DN VN) hoàn toàn có quyền từ chối nhận hàng với lý do hàng không đúng với cam kết tại hợp đồng. Trong trường hợp ấy, dù pháp luật đã có quy định rõ là phải tái xuất, hoặc tiêu huỷ rác thải, thì cũng rất khó thực hiện, nếu không tìm được chủ hàng ban đầu (DN nước ngoài). Trong đa số trường hợp, cơ quan chức năng đều không tìm thấy chủ hàng ban đầu.

Nhìn từ thực tế này để thấy, nếu pháp luật không thể xây dựng chi tiết các tiêu chuẩn, cơ sở phân biệt rác thải với phế liệu, thì cũng không thể xây dựng được tính chủ động trong phát hiện, ngăn chặn NK rác thải. Công ước Basel là văn bản có mục đích xác lập cơ sở các nguyên tắc quốc tế, và đề cao, khuyến khích tính chủ động của các quốc gia thành viên trong quản lý, giám sát chất thải. Tiếc rằng, những nguyên tắc, khuyến khích ấy lại chưa thể hiện rõ ràng, có hiệu quả tại hệ thống pháp lý quản lý môi trường nói chung, NK phế liệu, ngăn chặn rác thải NK của VN.

(Theo Hoàng Yến // Diễn đàn doanh nghiệp)

  • “Không nên có nhiều công ty định mức tín nhiệm”
  • Doanh nghiệp muốn nộp thuế đất cũng khó
  • Kinh doanh du thuyền trên vịnh Hạ Long: “Mắc cạn” vì... hướng dẫn
  • Doanh nghiệp trọng tòa hơn trọng tài
  • Nhiều kẽ hở từ dự thảo Luật Hải quan
  • Nghị định 102: tốt và chưa tốt
  • Dự Luật kiểm toán độc lập : Nhiều điểm còn khúc mắc
  • Nghị định mới hướng dẫn Luật Doanh nghiệp có gì mới?
  • Dự thảo Luật Bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng: Còn nặng cơ chế hành chính
  • Quyết định xử phạt nhưng không cưỡng chế được
  • Bất cập trong nhập khẩu phế liệu
  • Bộ Tư pháp “tuýt còi” Bộ Tài chính và Ngân hàng Nhà nước
  • Còn mâu thuẫn trong thẩm quyền xử phạt vi phạm hành chính
 tinkinhte.com
 tinkinhte.com
 tin kinh te - tinkinhte.com
 tin kinh te - tinkinhte.com

  • Các chiêu lừa đảo trực tuyến dịp cuối năm
  • Trận chiến chống rửa tiền (bài 1)
  • Trận chiến chống rửa tiền (bài 2)
  • Trận chiến chống rửa tiền (bài 3)
  • Lương chủ tịch, tổng giám đốc cao hay thấp ? Lương hay lậu ?
  • Nấm linh chi: Thật giả khó lường
  • Hàng trên mạng: Tin là... “chết”!
  • Thép Đông Nam Á bị cáo buộc vi phạm thương hiệu VNSTEEL
  • Hành vi chậm nộp hồ sơ đăng ký thuế bị xử lý như thế nào?
  • Trục lợi bảo hiểm: Muôn hình vạn trạng
  • Quyền khởi kiện thành viên HĐQT, giám đốc
  • Thuế thu nhập cá nhân khi chuyển nhượng bất động sản: 2% hoặc 25%